Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn
Chương 68: Không Biết Cách Ăn
Quý Hành Tung còn chưa nói lời nào thì Chương Dạng đứng ở một bên cũng đã mở miệng trước,'Ngữ khí của em là kiểu gì thế?" Chương Dạng nhìn em trai nhà mình, cô còn không có biết chút "ân oán" lén lút mấy năm nay của Chương Năm và Quý Hành Tung với nhau, chỉ là nghe ngữ khí vừa rồi của Chương Năm cảm thấy không quá hữu hảo, không khỏi che chở "ân nhân" của mình hai cau,Anh ấy tới nhà của chúng ta còn chưa có ăn cơm chiều nên chị giữ anh ấy ở lại ăn cơm."
Những lời này rơi vào lỗ tai Chương Năm lại chạy trật trọng điểm.
"Giữ anh ta ở lại ăn cơm? Chị làm?" Chương Năm hỏi.
Chương Dạng gật đầu: "Đúng vậy." Cô vẫn còn chưa nghe ra có gì không ổn cả, chỉ vào phòng bếp,'Em đã ăn cơm chưa?"
Đương nhiên là Chương Năm đã ăn cơm xong rồi, chẳng qua hiện giờ...
"Không có." Chương Năm nói chuyện mà mặt không đổi sắc, chị anh ta đã về nhà thời gian dài như vậy nhưng anh ta đều luyến tiếc để chị mình xuống bếp làm một bữa cơm, kết qua ai ma ngo duoc rang the nhung de Quy Hành Tung được tiện nghi.
Chương Dạng có chút nghi hoặc nhưng mà cô cũng không có nghĩ nhiều,;Vậy em đi rửa tay đi sau đó tới ăn cơm chung với mọi người." Ngay sau đó cô còn lẩm bẩm một câu: "Bộ đội mấy người là chuyện như thế nào vậy? Đều không cho ăn cơm chiều sao?"
Chương Năm: '...'
Quý Hành Tung: "...'
Một người giả vờ chưa ăn còn một người thật sự chưa có ăn nhưng lý do đều là một số việc khó có thể mở miệng được, dứt khoát đều làm bộ như chẳng nghe thấy cái gì hết cả.
Đương nhiên là Chương Năm không có khả năng thật sự để Chương Dạng nấu cơm cho mình ăn, anh trực tiếp vào phòng bếp rửa tay sau đó đổ hết số mì còn dư lại trong nồi vào chén lớn, tùy tay cầm lấy một đôi đũa rồi đi ra khỏi phòng bếp.
Chương Dạng đi ở phía sau anh hô "trời ạ" một tiếng, Chương Năm bưng chén quay đầu lại, vừa dùng đũa gắp mì nhét vào trong miệng vừa hỏi mơ hồ không rõ: "Làm sao vậy?"
Chương Dạng nhìn anh như vậy thì không nhịn được trợn trắng mắt. Hiện giờ cô mới phát hiện tuy rằng là cặp song sinh nhưng Chương Năm tuyệt đối không có chút hưởng thụ cái đẹp gì cả.
"Không có việc gì ca Chương Dạng nhịn cái xúc động muốn đỡ trán xuống,'Em cứ ăn cơm trước đi."
Chương Năm nghiêng đầu một cái, cặp mắt kia còn có chút nghi hoặc rất rõ ràng nhưng mà Chương Dạng đã lười chẳng muốn giải thích nữa.
Quý Hành Tung lại cảm thấy được một chút, anh nghĩ tới trước khi Chương Năm vào cửa chính mình vốn có ý định bảo lấy một đôi đũa lúc này nuốt hết tất cả vào trong bụng, thành thật mà cầm lấy cái nia Chương Dạng đưa cho.
Bỏ vào miệng có một hương vị độc hữu của bơ vàng. Nhưng mà đối với những người ngày thường không có thói quen dùng bơ chiên thịt bò mà nói có lẽ sẽ cảm thấy có chút chán ngấy. Đặc biệt là loại khẩu vị này, đối với người nọ là mật đường nhưng đối với người kia lại là thạch tín. Đối với Quý Hành Tung mà nói, món mì sợi này có mùi rất thơm nhưng mà trăm phần trăm dạ dày người trung quốc sẽ không được hoan nghênh cho lắm.
Nhưng hiện giờ Quý Hành Tung nhìn Chương Dạng ngồi ở một bên dùng tay bưng lấy gương mặt nhỏ của mình, cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của cô nhìn chính mình, trên gương mặt xưa nay không có nhiều biểu tình lắm của anh bỗng dưng xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt.
"Rất không tôi." Quý Hành Tung không đợi Chương Dạng hỏi cũng đã chủ động nói một câu.
Quả nhiên ngay sau đó trong cặp mắt ngập nước kia của Chương Dạng lộ ra ý cười càng vui vẻ hơn với anh: "Thật vậy ư?"
Quý Hành Tung gật gật đầu.
Chương Năm ăn nhanh phần phật, chẳng mấy chốc chén mì Ý đầy trống rỗng, tuy nói anh là người sinh ra và lớn lên ở phương Bắc, cũng yêu thích mì phở nhưng món mì ý cà chua thịt bò đêm nay còn không bằng một chén mì thường. Chương Năm không có cách nào đối phó được với Quý Hành Tung nhưng anh cảm thấy hẳn là Quý Hành Tung cũng không thích món mì này lắm, nhưng không nghĩ tới Quý Hành Tung còn không biết xấu hổ hơn cả tưởng tượng của anh, cư nhiên dám mở miệng khen tay nghề của chị anh trước cả anh.
Chương Năm buông đũa xuống, nhìn lướt qua Quý Hành Tung tới giờ vẫn làm bộ làm tịch cầm nia ăn mì, tốc độ dùng cơm của quân nhân anh có thể không biết sao? Ai sẽ ăn cơm chậm rì rì như vậy?
"Chị, chị nấu ăn ngon thật sự." Chương Năm mở miệng ngay sau đó, không nghĩ để một mình Quý Hành Tung hấp dẫn lực chú ý của Chương Dạng.
Nhưng Chương Năm không nghĩ tới sau khi mình nói lời này xong Chương Dạng rời đi lực chú ý nhưng lại có chút không giống với điểm mà anh phán đoán ra.
Chương Dạng nhìn cái chén đã ăn hết sạch sẽ của Chương Năm, cô vươn ngón trỏ trắng nõn xoa xoa huyệt thái dương của chính mình sau đó ngẩng đầu nhìn em trai của minh,Em thật sự ăn xong cảm nhận ra được mùi vị gì sao? Ăn ngấu ăn nghiến, thứ này để vô đĩa nhưng em thì cứ nhất định phải để vào chén." Chương Dạng nhịn xuống ý muốn phỉ nhổ bộ đồ ăn kia, cuối cùng cô dùng bốn chữ để tổng kết,'Phí trạm của trời."
Môi mỏng cô hé mở, tiếng nói chuyện cũng không lớn, ngữ khí cũng không nặng nề nhưng lại có chút kiêu ngạo thiên nhiên ban tặng, còn trộn lẫn chút khí tràng bễ nghễ một cách quỷ dị.
Chương Năm trợn to hai mắt, anh không phục chỉ chỉ vào Quý Hành Tung: "Vậy anh ta còn đang giả vờ giả vịt đó."
Anh quen biết Quý Hành Tung nhiêu năm như vậy rồi chưa từng gặp qua cảnh người này dùng nia để ăn mì bao giờ.
Quý Hành Tung im lặng không lên tiếng.
Chương Dạng nghe thấy lời này cặp mày thon dài nhếch cao lên, bất mãn nói: "Đây là chị chuẩn bị, Chương Năm." Chương Dạng gọi tên của em trai mình lên, ánh mắt ngay tại khắc này trở nên vô cùng nguy hiểm,'Em nói chị đang vờ vịt?"
Ngay trong nháy mắt này, trong đầu Chương Năm chỉ có duy nhất một câu thổi qua —- Người đàn ông tên Quý Hành Tung này sao lại có thể tâm cơ như vậy chứ!
Anh dám chỉ chỉ trỏ trỏ với Quý Hành Tung nhưng đối với Chương Dạng thì nửa từ không tốt Chương Năm cũng chẳng dám nói ra. Hiện giờ anh không cẩn thận tự mua dây buộc mình rồi, có nỗi khổ mà không nói nên lời chỉ có thể ở trước mặt Chương Dạng cúi đầu biện giải: "Không đâu, em sai rồi, để em đi rửa chén cho."
Sau khi nói xong Chương Năm lập tức bưng chén đũa lên biến mất khỏi bàn cơm. Lúc này Quý Hành Tung cũng đã ăn xong rồi, tuy nói dùng nĩa không được thuận tay cho lắm nhưng anh vẫn ăn miếng rất to, nhân lúc hai chị em nhà họ Chương đấu võ mồm, nhân lúc Chương Dạng không có chút ý ăn hai ba miếng là xong một đĩa.
“Anh cũng đi." Quý Hành Tung nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận