Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 172: Đồ Cổ

Chương 172: Đồ CổChương 172: Đồ Cổ
Thậm chí từ bề ngoài tới xem kiến trúc này còn có vài phần cảm giác của biệt thự cổ đại. Cổ kính cực kì, vừa nhìn đã biết tốn số tiền rất lớn xây dựng lên.
Võ Gia Thái: "Đúng vậy, cũng là nơi mà bí thư chi bộ thôn chúng tôi làm việc, bên trên đều là người nhà tôi ở."
Lúc này Chương Dạng thật sự chấn kinh rồi, cô im lặng không lên tiếng dựng ngón tay cái lên.
Võ Gia Thái vô cùng vừa lòng với biểu tình của Chương Dạng, anh ta cười cười, sau đó nhanh chóng dừng chiếc Santana ở căn nhà cao nhất kia.
"Lần đầu tiên Vương tiểu thư tới thôn Võ Gia chúng tôi, để tôi đưa cô đi tham quan một vòng trước đã, chuyện làm ăn chúng ta cũng không nóng nảy làm gì." Võ Gia Thái cười nói như vậy.
Tự nhiên Chương Dạng không có dị nghị gì cả.
Chờ đi vào căn nhà "vương" này, Chương Dạng đã bị bức tranh "Cẩm Tú Sơn Ha treo ở giữa nhà làm cho kinh ngạc một hồi. "Đây là bút tích của thầy Lưu Á?" Chương Dạng kinh ngạc mở miệng hỏi.
Lưu Á là một họa gia thời kì dân quốc, bà thành danh rất sớm. Mà ở khi bà thành danh thì bút tích của bà cũng đã bị sao chép lại vô cùng nhiều. Mà điều khiến người ta thổn thức là ngay sau khi bà thành danh hai năm đã ngoài ý muốn ly thế.
Mà cũng vì thế dẫn tới vị họa gia cực có thiên phú này trở nên nổi tiếng hơn hẳn, mấy bức họa ít ỏi trong cuộc đời bà cũng trở thành tuyệt bút.
Mà nó cũng làm trong giới tranh chữ hiện tại, rất nhiều người xuất phát từ đủ loại nguyên nhân dùng giá cao theo đuổi bút tích của Lưu Á.
Chương Dạng không có yêu thích gì đáng giá nhưng mấy năm nay có không ít bút tích của các họa gia nổi danh trong lịch sử bị lưu lạc ra nước ngoài, khi mẹ cô còn ở nước ngoài có thu mua không ít nên cũng vì vậy mà Chương Dạng có hiểu biết một số thứ.
Võ Gia Thái thấy Chương Dạng chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra địa vị của bức tranh treo trong nhà anh ta thì tức khắc cảm thấy vô cùng có mặt mũi. Phải biết rằng hiện tại rất nhiều người làm buôn bán đều không khác gì nhà giàu mới nổi như nhà bọn họ nên hiểu biết đối với tranh chữ nào có được bao nhiêu? Mỗi lần có khách tới trong nhà anh ta còn phải tự mình giảng giải lai lịch bức tranh này một lượt.
Mà cứ chủ động nói nhiều năm như vậy cuối cùng cũng bị người biết nhìn hàng nhận ra lai lịch, cái tâm tình hư vinh được thỏa mãn không phải cùng một cấp bậc như nói chuyện với những người khác đâu.
"Không sai, Vương tiểu thư thật biết nhìn hàng." Võ Gia Thái nhanh chóng thao thao bất tuyệt giảng giải sự tích về bức họa của Lưu Á này.
Chương Dạng an tĩnh nghe, không có đánh gãy đoạn giới thiệu có vài chỗ sai lầm của Võ Gia Thái.
Sau khi Võ Gia Thái nói xong còn có chút chưa đã thèm, khi lại nhìn vào Chương Dạng anh ta đã xác định trăm phần trăm Chương Dạng chính là một thương gia còn đáng tin cậy hơn cả Vương Đại Thạch, một cô gái trẻ tuổi có tầm mắt như vậy tất nhiên là lớn lên trong vàng son nhung lụa từ nhỏ, trong tay không thiếu tiền.
Rất nhanh, Chương Dạng đã tham quan hết một lần những nơi có thể tham quan của căn nhà này, đương nhiên dưới đáy lòng cô cũng đã hiểu hơn về tài lực của nhà họ Võ này.
Trong một căn nhà nho nhỏ tự xây lại có không ít đồ cổ.
Phần lớn số đồ cổ này phần lớn đều bị chủ nhân lấy ra để khoe giàu, có thể thấy được mấy năm nay đối phương tích lũy được không ít của cải.
Giữa trưa Chương Dạng được Võ Gia Thái mời ngồi vào bàn ăn cơm, ngay cả "bảo tiêu" của Chương Dạng cũng được mời.
Trên bàn cơm Chương Dạng biết được không ít tin tức từ trong miệng Võ Gia Thái.
Toàn bộ cái thôn Võ Gia này người có quyền lực nhất chính là ba và anh trai của Võ Gia Thái, nhưng mà khi Chương Dạng tới có chút không đúng thời điểm, buổi sáng hôm nay hai cha con này đều không có ở nhà nên hôm nay người tiếp đãi chính là cậu con trai thứ hai nhà họ Võ là Võ Gia Thái.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận