Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 251: Mo Toa Dam

Chuong 251: Mo Toa DamChuong 251: Mo Toa Dam
"Anh để ý.' Quý Hành Tung bỗng nhiên nói như vậy.
Chương Dạng chớp chớp mắt, như là mới phản ứng lại được rằng, Quý Hành Tung nói là anh để ý người khác hiểu lầm mối quan hệ của bọn họ không tốt.
Cô thiếu chút nữa không nhịn được bật cười ra tiếng, mà đuôi lông mày linh động kia của thiếu nữ đã nói cho người bên cạnh biết tâm tình hiện giờ của cô rất tốt đẹp.
Quý Hành Tung thấy thế cũng thoáng thả lỏng mặt mày ra.
Bàn tay đang nắm tay Chương Dạng kia không khỏi nắm chặt thêm: "Cho nên hiện giờ, mau về nhà đi."
Lúc này Chương Dạng không có phản đối lại anh nữa, cô bị Quý Hành Tung nắm tay dắt đi về phía cửa, làm lơ những ánh mắt xa lạ ở xung quanh đó, cười tủm tỉm nói: "Khả năng sau ngày hôm nay cái hình tượng này của anh Sẽ tan vỡ."
"Trước kia anh có hình tượng gì chứ?" Quý Hành Tung hỏi lại.
Chương Dạng nhướng mày lên: "Chẳng lẽ không phải là lão cán bộ nghiêm túc cũ kỹ hay sao?"
Trên gương mặt Quý Hành Tung không có lộ ra nụ cười xán lạn như thể Chương Dạng nhưng mà khi anh nhìn vào cô gái bên cạnh mình, trong lúc lơ đãng cũng để lộ ra ý cười ôn nhu: "Trên mặt huấn luyện, khẳng định là cần phải nghiêm túc. Nhưng đối với em có thể giống với khi huấn luyện lính sao?”
Đối với người khác và đối với Chương Dạng, trước sau bất đồng.
Mùa hè oi bức vừa đi qua đã tới tháng chín đầu thu.
Hôm nay Chương Dạng đi tới báo xã, Ninh Tu Tư đã đi tới tìm cô.
Doanh số của báo chiều thủ đô trong tháng tám đã vượt qua một tòa soạn có doanh thu luôn đứng vị trí hàng đầu khác, trở thành cái tên xếp hàng đầu.
Ninh Tu Tư tới đây tìm Chương Dạng, đương nhiên không phải là vì chia sẻ cái tin tức tốt mọi người đều biết này, mà anh ta đã mời vị ân sư ở trường học cũ tới đây.
Đại học Bắc Kinh muốn mời Chương Dạng tới làm diễn thuyết về tin tức truyền thông.
Chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, bởi vì báo chiều thủ đô thay đổi người lái tàu, tức khắc đổi chiều xu hướng suy tàn lúc trước, hiện giờ đã chiếm cứ vị trí doanh thu hàng đầu thị trường. Phần thành tích này, bất luận là đặt ở nơi nào đều có vẻ vô cùng tỏa sáng.
Khả năng chính bản thân Chương Dạng còn chưa biết, cô đã trở thành danh nhân ở trong thành phố thủ đô này.
Hơn nữa sau khi Trương Đức Minh về hưu rồi tham gia không ít cuộc tụ hội với những người cũ. Trong đám người kia của bọn họ đều là những thành phần tri thức có chút địa vị, Trương Đức Minh cũng rất xem trọng với người tiếp nhận địa vị của mình là Chương Dạng nên đi tới nơi nào cũng không tránh được nhắc tới một hồi, cho nên thanh danh của cô tự nhiên lớn lên.
Hiện tại Chương Dạng đang ngồi ở trên vị trí của mình, nghe tới Ninh Tu Tư nhắc tới đề nghị của thầy mình không khỏi lâm vào trầm tư.
Cô mở tọa đàm?
Cô có làm được không?
Cô dựa vào cái gì?
Tức khắc trong đầu của Chương Dạng xuất hiện vài cái vấn đề, đều là đang xuy xét xem mình có xứng hay không. Ninh Tu Tư không có thấy ra được cô đang tự nghi hoặc chính bản thân mình nên ngồi ở bàn đối diện gật đầu tiếp tục nói: "Đúng vậy, hơn nữa lại không phải chỉ có trường Bắc Đại chúng tôi muốn mời cô. Những người bạn bên cạnh Trương chủ biên, rất nhiều người đều là giáo viên đại học. Dù sao cô có tính đi cũng nên đi tới Bắc Đại chúng tôi trước? Đúng không?”
Sau khi nói xong Ninh Tu Tư vô cùng chờ mong mà nhìn Chương Dạng.
Có thể về trường học để làm diễn thuyết, mở tọa đàm, việc này đối với anh ta mà nói quả thật chính là việc mà anh ta tha thiết ước mơ. Chẳng qua hiện giờ Ninh Tu Tư cũng đã phát hiện ra sự chênh lệch giữa mình và Chương Dạng, chỉ hiểu được vùi đầu vào viết bản thảo tin tức mà tựa hồ cũng không hề biết tính toán cái gì.
Chương Dạng nâng má: "Tôi còn chưa bao giờ làm loại chuyện này đâu."
Cô khó có được mê mang trong chốc lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận