Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 206: Mệt

Chương 206: MệtChương 206: Mệt
Quý Hành Tung cũng không nghĩ tới động tác vặn vẹo của chính mình bị Chương Dạng nhìn thấy, càng không nghĩ tới hiện giờ cô còn chủ động quan tâm chính mình. Nháy mắt này đôi mắt của Quý Hành Tung sáng rực lên.
Anh khẽ cười một tiếng, tiếng cười của anh nghe có vẻ vô cùng sung sướng.
"Không có việc gì." Quý Hành Tung nói.
Chương Dạng mím môi tỏ vẻ không tin: "Hôm nay anh làm nhiều công việc như vậy, thật sự không có việc gì sao?"
Quý Hành Tung quay đầu, ánh mắt dừng lại trên đôi môi hồng xinh đẹp của Chương Dạng một lat"Um." anh nói.
"A, em còn đang nói là trở về phải mát xa cho anh một lúc, nếu như anh cũng không có mật lắm vậy thì thôi, bỏ đi..." Chương Dạng che giấu ý cười trong mắt, nhìn người bên cạnh rồi nghiêm trang nói.
Từ trước tới giờ cô luôn ra bài không theo lẽ thường, Quý Hành Tung cũng thật sự không nghĩ tới đằng sau còn có phúc lợi như vậy.
Phải biết rằng từ khi hai người kết hôn tới nay, Chương Dạng có thái độ gì đối với chính mình trong lòng anh tự rõ ranh rành. Đoạn thời gian lúc ban đầu kia, tuy hai người rất phù hợp ở trên giường, nhưng Quý Hành Tung cũng biết Chương Dạng sống vô cùng thoáng, căn bản không có coi chính mình là người nhà. Trước tới nay đều là anh phải hầu dạ Chương Dạng, từ khi nào tới lượt cô chủ động chứ?
Nhưng mà hiện tại KHi Quý Hành Tung nghe thấy những lời này từ trong miệng của Chương Dạng, trong lòng có chấn động, cơ hồ ngay lập tức thay đổi lời nói: "Hình như đúng là có chút không thoải mái lắm."
Nói rồi Quý Hành Tung làm trò ở trước mặt Chương Dạng, thoạt nhìn vô cùng không thoải mái xoay xoay đầu vai, còn làm bộ làm tịch mà kêu lên một tiếng.
Cái tốc độ biến sắc mặt này khiến con người ta phải tấm tắc bảo lạ.
Nếu như hiện giờ Chương Năm ở đây nhìn thấy cái dáng vẻ này của Quý Hành Tung sợ là sẽ trực tiếp cười lạnh thành tiếng.
Trong lòng Chương Dạng thấy buồn cười, cô không nhịn được muốn thử xem một chút xem trên mặt người ngày thường luôn lý trí nghiêm túc sẽ xuất hiện biểu tình gì khác, vì thế hơi nâng cằm lên, biểu tình vô cùng kiêu ngạo: "Không phải là anh không mệt hay sao? Làm sao mà nháy mắt một cái lại kêu mệt mỏi?"
Quý Hành Tung đương nhiên biết là Chương Dạng đang cố ý, anh cảm thấy vừa bất đắc dĩ lại vừa buồn cười, may mà hiện giờ anh đã dừng xe ở tứ hợp viện rồi, sau khi tắt xe, Quý Hành Tung cũng không có vội vàng xuống xe, mà anh chỉ tháo đai an toàn, cúi người qua duỗi tay nắm lấy cằm Chương Dạng, cường ngạnh mà xoay đầu người này tới đây sau đó cúi đầu xuống hôn lên đôi môi của Chương Dạng.
Một lân mà không được vậy thì hai lần. Tiếng hôn mút, có vẻ đặc biệt ái muội trong không gian bị bịt kín của chiếc xe.
"Vừa rồi không mệt nhưng bây giờ thì mệt." Quý Hành Tung dõng dạc nói.
ANh đương nhiên biết cái dáng vẻ này không hề giống chính mình một chút nào cả, nhưng mà con khổng tước trong nhà vất vả lắm mới duỗi ra một bước với chính mình, sao anh có thể trơ mắt chịu đựng Chương Dạng lại lui ve chứ?
Cuối cùng Chương Dạng không nhịn được nữa cười ra tiếng.
Quý Hành Tung ngồi ngay trên vị trí điều khiển nhìn cô cười tới thoải mái, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ và dung túng. ANh đã nghĩ thông rồi, cho dù chính mình có trở nên không giống chính mình chút nào, nhưng một mặt này cũng chỉ có một mình Chương Dạng có thể thấy được, vậy thì tùy tiện đi.
Chương Dạng cười tới mức ánh mắt trong suốt sáng trong, thoạt nhìn như trong ánh mắt chứa đầy sao trời, sáng lấp lánh. Như vậy để người ta nhìn miễn bàn có bao nhiêu vui mừng.
"Vâng, thưa thiếu tá." Chương Dạng nói chế nhạo, thuận tiện còn đẩy đẩy cơ thể Quý Hành Tung: "Vậy anh còn không nhanh đi xuống vào tắm rửa đi, tắm rửa xong ngoan ngoãn nằm xuống giường."
Chương Dạng nói muốn chăm sóc Quý Hành Tung thì thật sự cô sẽ làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận