Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 199: Phê Bình

Chương 199: Phê BìnhChương 199: Phê Bình
Chương Dạng dám đảm bảo rằng Quý Hành Tung tuyệt đối có thể cảm nhận được chính mình xin anh giúp đỡ nhưng mà hiện tại, người này lại làm bộ chính mình chẳng nhìn thấy bất cứ cái gì cả, một ánh mắt cũng không chia cho cô, thậm chí còn đĩnh đạc mà nói chuyện cùng với hai người Chương sư trưởng.
Chương Dạng bực mình, cô cũng nhanh chóng phản ứng lại được này hẳn là Quý Hành Tung "dạy dỗ' chính mình. Bởi vì vừa trước đó cô đã đồng ý với anh sẽ không tự lao vào nguy hiểm, kết qua mới đó đã trộm đi tới nơi nguy hiểm nhất, hiện giờ đang tự cho cô xem sắc mặt đây mà.
Suy nghĩ cẩn thận về điểm này xong, trong lòng Chương Dạng không khỏi cảm thấy buồn cười, lại cảm thấy mình bị người thương nhớ như vậy giống như cũng không tồi chút nào. Cho dù là Quý Hành Tung nhớ chính mình, chuẩn bị đi tìm cô sau đó tính sổ nhưng tâm tình cô hình như vẫn vô cùng tốt.
Chương Dạng cúi đầu mím môi cười, cô trộm duỗi tay chọc chọc trên đùi Quý Hành Tung. .
Chương Dạng không cam lòng yếu thế mà trừng mắt ngược lại với anh, cô vô cùng đúng lý hợp tình, ai bảo người này không để ý tới mình trước chứ?
Vừa nghĩ như vậy, bàn tay đặt dưới bàn kia của Chương Dạng càng không kiêng nể gì cả.
Chương Dạng cũng không muốn làm cái gì, cô chỉ muốn quấy nhiễu Quý Hành Tung một chút mà thôi, ai bảo người này làm bộ như không nhận được tín hiệu của mình chứ? Cái tay kia vuốt ve trên đùi Quý Hành Tung, nhẹ áp xuống, nhưng những động tác này đối với Quý Hành Tung biến thành khiêu khích hết.
Quý Hành Tung: “...'
Biết Chương Dạng không có khả năng có cái ý tứ như trong đầu mình đang nghĩ kia nhưng hiện tại Quý Hành Tung xác định bị bàn tay nhỏ của Chương Dạng câu ra vài phần hỏa khí. Đặc biệt là hơn nửa tháng nay, trên đầu anh và Chương Dạng đều có nhiệm vụ riêng của mình, cho dù sau khi về lại thủ đô hai người cũng tách ra bận rộn tới chân không chạm đất.
Thanh niên trẻ tuổi mới vừa khai trai, hoặc nhiều hoặc ít cố chút không biết tiết chế, mà ở chỗ Quý Hành Tung hiện giờ là đang bị bắt tiết chế lại.
Hiện tại bị Chương Dạng làm như vậy trong lòng sao có thể không có ý tưởng gì chứ?
Quý Hành Tung bất động thanh sắc dừng đôi đũa trong tay lại, đôi tay tự nhiên mà đặt ở trên đầu gối. Mà ở phía dưới bàn ăn, chỉ có mình Chương Dạng biết giờ phút này người đàn ông này ác liệt bao nhiêu.
Quý Hành Tung đã bắt được tay cô, hơn nữa không chỉ có như vậy, Quý Hành Tung còn ỷ vào sức lực của chính mình lớn, Chương Dạng không tránh thoát ra được, còn như có như không mà nhéo bàn tay của Chương Dạng.
Lần này tới phiên Chương Dạng có chút đỏ mặt. Cô không nhịn được ghé mắt căm giận nhìn Quý Hành Tung, mà lúc này Quý Hành Tung mới như là phản ứng lại được, trực tiếp chuyển dời tòa "núi nhỏ' ăn không hết của cô sang bên chén mình.
Vừa khéo một màn này bị Chương sư trưởng nhìn thấy, Chương sư trưởng khẽ nhíu mày lại, nhìn cô con gái nhà mình sau đó dạy dỗ: "Ha Hạ, đồ của mình thì tự mình ăn hết, sao con lại để Hành Tung ăn đồ thừa của con?”
Chương Dạng thình lình bị điểm danh phê bình khiến trong lòng cô có hơi luống cuống, chỉ sợ động tác nhỏ của mình và Quý Hành Tung ở dưới gầm bàn bị phát hiện ra. Đang chuẩn bị mở miệng giải thích hai câu, Quý Hành Tung đang ngồi bên cạnh ăn cơm thừa trong chén cô thuận tiện mở miệng giải vây: "Không có việc gì đâu ba."
Tuy rằng ngoài miệng Chương sư trưởng nói là như vậy không tốt, dạy lại cô con gái nhà mình nhưng khi ánh mắt nhìn Quý Hành Tung lại tràn ngập vừa lòng.
Mà tham Mưu quý và vợ cũng không có cảm thấy hành vi của Quý Hành Tung có cái gì không tốt, thế hệ trước không hề thích lãng phí lương thực, Chương Dạng ăn không hết cho Quý Hành Tung ăn cũng không có tật xấu gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận