Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 290: Mui Mau Tanh

Chuong 290: Mui Mau TanhChuong 290: Mui Mau Tanh
Nhung rat nhanh Chuong Dang lai nhan ra có gì đó không ổn.
Tuy nói bây giờ trong không khí đều là mùi củi cháy, nhưng giờ phút này cô cách Quý Hành Tung gần như vậy, cô vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tươi nhàn nhạt truyền đến từ trên người đối phương.
“Anh bị thương sao?" Chương Dạng cau mày hỏi.
Quý Hành Tung theo bản năng lắc đầu, muốn nói không có, kết quả Chương Dạng lại nhanh hơn anh bước, dường như đã đã sớm biết anh sẽ trả lời như thế nào vậy, nói thẳng: "Anh mà không nói em sẽ khiến cho anh cởi sạch ngay bây giờ đấy, để em tự kiểm tra."
Quý Hành Tung nghe thấy câu nói bá đạo như vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau có chút bất đắc dĩ cười.
Suýt chút nữa anh đã quên, ngày thường Chương Dạng rất ít khi giận dỗi, nhưng là một khi cơn giận nổi lên, lại khiến người khác không chống đỡ được.
Giống như bây giờ vậy, Quý Hành Tung không chút nghi ngờ những lời vừa rồi của cô còn có thêm chút tức giận, Chương Dạng chắc chắn sẽ nói được làm được.
"Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn lắm..." Quý Hành Tung vừa nói, vừa chủ động vươn tay về phía Chương Dạng: "Chỉ có vết thương nhỏ xíu này thôi."
Lúc trước khi Lão Hắc bảo anh băng bó, anh đều nói là việc nhỏ, căn bản không hề để ý tới. Nhưng bây giờ, trong lòng Quý Hành Tung lại cảm thấy hơi hối hận, sớm biết sẽ gặp được Chương Dạng, nói gì anh cũng sẽ xử lý miệng vết thương cho tốt trước đã, sau đó mới qua đây gặp cô. Mà không phải giống như bây giờ, đưa lòng bàn dữ tợn tay cho Chương Dạng xem.
Vốn Chương Dạng còn đang rất tức giận, nhưng vừa cúi đầu nhìn thấy lòng bàn tay Quý Hành Tung, nháy mắt vành mắt đỏ lên.
Cô thậm chí cũng không dám chủ động chạm vào lòng bàn tay Quý Hành Tung, chỉ dám nhẹ nhàng chạm vào tay Quý Hành Tung: "Đau không?" Giọng nói của cô thấp xuống.
Cho dù không cần Quý Hành Tung phải nói, Chương Dạng cũng cảm thấy chắc chắn sẽ rất đau. Cho nên cô không cần chờ Quý Hành Tung trả lời, cũng đã cúi đầu, thổi nhẹ vài hơi cho Quý Hành Tung. Động tác này, khiến thân thể Quý Hành Tung hơi cứng đờ.
Thật ra Quý Hành Tung vẫn luôn hiểu rõ sức chống chịu của cơ thể mình. Vết thương mà Chương Dạng xem là rất nghiêm trọng nhưng theo góc nhìn của anh thì cũng chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi. Giống như bây giờ, cảm nhận được phía trên lòng bàn tay truyền đến dòng khí nhẹ nhàng, trong lòng Quý Hành Tung không thể tránh khỏi mà nên mềm mại.
Quý Hành Tung vừa định giơ tay xoa đầu người trước mặt mình, nhưng rất nhanh anh lại nhận ra hai tay mình đều còn đang nằm trong tay Chương Dạng, cho nên anh đành phải bỏ đi ý tưởng này.
"Nhìn thì hơi nghiêm trọng, nhưng em yên tâm, thật ra vẫn còn tốt lắm, anh cũng không cảm thấy rất đau. Quý Hành Tung an ủi Chương Dạng.
Bây giờ anh lại cảm thấy hối hận lần thứ hai, thấy khuôn mặt lo lắng kia của Chương Dạng anh lại cảm thấy hối hận lần nữa.
Lời này chỉ đổi lấy một ánh mắt sắc lẹm của Chương Dạng, Chương Dạng không hề cảm thấy miệng vết thương như vậy mà lại không đau. Không ai không sợ đau, nhưng nếu đã quen với đau đớn như vậy, thì sẽ trở nên không nhạy cảm nữa. Nhưng cô cũng không muốn Quý Hành Tung quen với cơn đau, không nghĩ muốn anh lại dễ dàng bị thương như vậy.
"Quý Hành Tung, anh không thể như vậy." sau khi thổi vết thương trên tay Quý Hành Tung, Chương Dạng ngẩng đầu nói: "Anh bảo em phải quý trọng cơ thể mình, vậy anh thì sao? Anh không thể cứ mang theo một cơ thể đầy vết thương trở về gặp em như vậy được." Khi nói tới đây, Chương Dạng dừng lại một chút, sau đó dùng giọng nói càng nhẹ nhàng hơn chậm rãi nói: "Em cũng sẽ đau lòng."
Ánh mắt cô trong trẻo, bên trong không hề che giấu vẻ lo lắng.
Lúc Quý Hành Tung đối diện với cặp mắt ấy, trái tim bỗng chệch một nhịp.
Người đàn ông trước kia mỗi lần phải đi làm nhiệm vụ chưa từng có ý nghĩ phải tự chăm sóc mình, nhưng giờ khắc này lại rất hối hận.
Từ trước tới giờ anh không để tâm đến sự lo lắng của người nhà, chỉ biết một đường chạy về phía trước, lại quên mất người nhà đứng ở phía sau mình cũng sẽ đau lòng, sẽ lo lắng khi nhìn thấy anh bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận