Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 384: Bi Goi Phu Huynh

Chuong 384: Bi Goi Phu HuynhChuong 384: Bi Goi Phu Huynh
Chương Dạng lo lắng đúng là không phải dư thừa, ngày khai giảng đầu tiên của Quý Thư Lễ đã bị mời phụ huynh.
Nhưng nhà trường mời phụ huynh tới không phải cô, cũng không phải Quý Hành Tung, mà là Chương Năm.
Mà mãi tới khi Quý Thư Lễ tan học, cô đi đón nhóc con mới biết việc này.
Chương Năm nhận được điện thoại của cô giáo cháu gái mình thì ngạc nhiên vô cùng. Thời điểm anh mang Qúy Thư Lễ đi ra ngoài chơi, đều dạy cô nhóc nhắc số điện thoại của mình, để phòng trường hợp cô nhóc có bị đi lạc cũng sẽ nhờ người gọi điện thoại được cho người nhà. Không nghĩ tới, thời điểm đi ra ngoài chơi chưa dùng tới điện thoại, hiện tại vừa mới đi học ở trường mà giáo viên đã gọi điện thoại mời phụ huynh đến, cô nhóc vô cùng thoải mái hào phóng mà ở trong văn phòng của giáo viên, gọi điện thoại cho cậu nhỏ nhà mình.
Cũng là trong khoảng thời gian này Chương Năm đều ở bộ đội, bằng không cuộc điện thoại này có gọi cũng vô dụng. Sau khi Chương Năm nhận được điện thoại, lập tức liền chạy tới trường học của Quý Thư Lễ.
Dọc theo đường đi, Chương Năm có chút khẩn trương.
Nói thật, cho dù là anh hay vẫn là Chương Dạng khi còn nhỏ, đều không có bị giáo viên mời phụ huynh.
Mà hiện tại anh nhận được điện thoại của chủ nhiệm lớp Quý Thư Lễ, trong lòng của Chương Năm liền cảm thấy bất ổn. Chủ nhiệm lớp cũng không nói rõ ràng, chỉ nói bạn học Quý Thư Lễ đánh nhau với bạn học, yêu cầu phụ huynh tới trường gặp một chuyến.
Chương Năm nhíu chặt mày lại, cô nhóc nhà mình ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, Chương Năm chắc chắn khẳng định là có người ức hiếp Quý Thư Lễ, là phụ huynh của người bị hại, anh mới bị mời tới trường học.
Vậy cháu gái có bị thương hay không? Bị ức hiếp thành cái dạng gì rồi? Mấy vấn đề này vẫn luôn luẩn quẩn ở trong đầu anh từ lúc trên đường đi làm anh lo lắng không thôi.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Khi xe chạy đến cổng trường, Chương Năm là trực tiếp từ trên xe jeep nhảy xuống, một đường phóng đến văn phòng chủ nhiệm lớp một.
Anh là phụ huynh đến sớm nhất trong số phụ huynh bị gọi đến. Chương Năm vào văn phòng. ánh mắt chuẩn xác tia đến cô cháu gái búi tóc trên đầu, trên người mặc một quần áo thể thao.
"Cậu út!" Khi Quý Thư Lễ thấy Chương Năm xuất hiện, cô nhóc vui vẻ mà nhìn anh vẫy tay.
Chương Năm bước đến trước mặt cô, thậm chí còn chưa kịp chào hỏi với giáo viên, bàn tay to chạm vào khuôn mặt trẻ con đáng yêu của cháu gái, động tác nhẹ nhàng, giọng điệu không tự chủ mà mang theo vài phần khẩn trương: "Có bị thương không?”
Quý Thư Lễ lắc đầu, nghiêm trang, nhưng trên mặt tựa hồ lại để lộ ra một ít sự tự hào mà mở miệng: "Sao cháu có thể bị thương được chứ?"
Chủ nhiệm lớp trong văn phòng nghe thấy đôi cậu cháu này nói chuyện với nhau thì suýt chút nữa lặng câm.
"Cái kia, cậu út của Thư Lễ." Giáo viên chủ nhiệm lớp tìm được cơ hội mở miệng.
Lúc cô ấy nhận được tin tức mà chạy tới trường học, ba đứa nhỏ đã "Phân ra thắng bại". Khai giảng ngày đầu tiên liền xảy ra chuyện đánh nhau ở phòng học, tuy không phải là chuyện quá lớn nhưng cần phải mời phụ huynh đến nói chuyện. Lúc cô mang theo ba đứa nhỏ tới phòng học, nói muốn mời phụ huynh của mấy nhóc tới trường, trong đó có hai nhóc đều "Oa' một tiếng mà khóc, cũng chỉ có cô nhóc trước mặt này thoạt nhìn nhất văn tĩnh cũng đáng yêu nhất bình tĩnh mà đọc số điện thoại của người nhà. Lúc Chương Năm đi vào, cô ấy còn thầm nghĩ phụ huynh của cô bé này thật đẹp trai, bảo sao Quý Thư Lễ lại đáng yêu như vậy. Tuy nhiên, hiện tại chủ nhiệm lớp cũng không quản đối phương là ba hay là cậu của cô nhóc, chỉ cần là người lớn, chuyện này liền dễ làm.
"Bị thương người không phải là Thư Lễ, mà là bạn học của cô bé." Chủ nhiệm lớp mở miệng nói.
Chương Năm đang nghe thấy Quý Thư Lễ nói bản thân không bị thương, tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi. Tuy nhiên, khi anh nghe thấy chủ nhiệm lớp nói cháu gái nhà mình đánh bạn học, anh lại nhíu mày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận