Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 352: Vợ Là Nhất

Chương 352: Vợ Là NhấtChương 352: Vợ Là Nhất
Mùa xuân đến, Chương Dạng đã thay sang quần áo mùa xuân. Mặc dù cô rất thích tuyết và muốn chơi tuyết, nhưng mùa đông lạnh giá vẫn không phải là mùa yêu thích của cô. Ở trong phòng thì không sao, nhưng khi ra ngoài, cô cảm thấy xương cốt run rẩy.
Chương Dạng thay một bộ sườn xám yêu thích của mình, cô nhìn mình trong gương, sau một năm, tóc cô đã dài hơn rất nhiều. Rất nhanh, hình bóng của Quý Hành Tung đã xuất hiện trong gương, đối phương cúi đầu hôn lên đỉnh tóc Chương Dạng. Sau đó, dường như Quý Hành Tung cảm thấy không hài lòng, đưa tay ấn vai Chương Dạng xoay người lại, tiếp tục cúi đầu ngậm lấy đôi môi của Chương Dạng.
"Buổi sáng tốt lành." Quý Hành Tung thấp giọng nói.
Chương Dạng kiễng chân, nửa người treo trên người Quý Hành Tung.
Trong phòng lập tức truyền đến tiếng nước ái muội.
"Sau khi tan làm em muốn đi cắt tóc.' Cô nói, hiện tại mái tóc của cô đã dài ngang eo, đối với Chương Dạng mà nói thì bộ tóc này có hơi dài.
Chẳng qua, hình như Quý Hành Tung rất thích mái tóc của cô, mỗi lần cô lười không muốn gội đầu, đều là Quý Hành Tung tự mình động thủ, từ rửa mặt chải đầu đến sấy tóc bảo dưỡng bôi tinh dầu, đều là Quý Hành Tung một tay xử lý.
Chương Dạng vốn dĩ cho rằng Quý Hành Tung sẽ ngăn cản khi mình đưa ra quyết định này, nhưng không ngờ sau khi cô nói xong, Quý Hành Tung lại gật đầu: "U đến lúc đó anh tới đón em."
Chương Dạng ngẩng đầu Quý Hành Tung nhìn anh: "A, em cho rằng anh sẽ nói không được cắt chứ."
Quý Hành Tung: "Em muốn cắt liền cắt, anh không có ý kiến. Hơn nữa, tóc quá dài, em không phải cảm thấy rất trói buộc sao? Mỗi tối ở trên giường, em đều nói anh đè vào tóc em khiến anh cũng cảm thấy đau lòng."
Nghe nửa câu đầu của anh, trong lòng Chương Dương còn có chút cảm động, nhưng nghe đến nửa câu sau của Quý Hành Tung, cô đột nhiên không muốn nói nữa.
"Vốn dĩ là anh đè vào tóc eml" Trước khi Chương Dạng đi ra ngoài còn khựng lại suy nghĩ một chút, vẫn là tức giận cãi lại: "Anh nhanh xin lỗi em đi."
"Thực xin lỗi." Quý Hành Tung ngoan ngoãn trả lời.
Chương Dạng: "..." Thôi được rồi, hiện tại cho dù cô có cố ý muốn gây sự cãi nhau với Quý Hành Tung, đối phương cũng có thể lập tức bóp tắt loại khả năng này. Bước ra ngạch cửa, cô ngồi ở trên bàn cơm nhỏ, bữa sáng hôm nay là cháo gạo đen, đồ ăn chay hợp khẩu vị và một ít bánh bao dành riêng cho Quý Hành Tung, một ít cháo gạo của Chương Dạng không đủ cho anh no bụng.
Chương Dạng đột nhiên nhớ tới Quý Hành Tung đã đề cập vài lời vào tuần trước rằng anh cùng những người khác cần phải phụ trách an ninh cho địa điểm và các khu vực xung quanh cho một sự kiện rất quan trọng ở thủ đô. Nếu đúng như vậy, Quý Hành Tung hẳn là rất bận rộn, cũng không thể đi đón cô tan làm được. Dù sao cô cũng quen thuộc con đường từ tòa soạn báo về nhà, cho dù nhắm mắt đi trong mười phút cũng không có gì to tát.
Chiếc bánh bao trong tay bị Quý Hành Tung cắn một ngụm hơn nửa cái, động tác lại lập tức chọc Chương Dạng trừng mắt liếc nhìn anh một cái
"Đã nói anh ăn chậm một chút, sao anh lại không nghe thế?" Chương Dạng nói.
Quý Hành Tung nuốt xuống miếng bánh bao, lần này trả lời chủ đề trước của Chương Dạng: "Ừ, là bọn anh phụ trách, nhưng thay ca rất sớm, vẫn còn dư rất nhiều thời gian tới đón em, em cứ ở đơn vị chờ anh, đến lúc đó muốn ăn cái gì, em cắt xong tóc thì chúng ta sẽ đi ăn." Sau khi nói xong những lời này, anh cố tình cắn nhỏ từng miếng bánh bao nhìn Chương Dạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận