Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 380: Không Thích Váy

Chương 380: Không Thích VáyChương 380: Không Thích Váy
Áo tay ngắn cùng kiểu, mua mấy cái cùng màu mặc đổi cho nhau, chả chán ghét tẹo nào.
Nhưng những chiếc váy nhỏ xinh xắn lại gây cảm giác vướng víu, gây bất tiện khi vận động.
Trong lòng Chương Dạng muốn khóc, cô còn muốn níu kéo cứu lại một chút thẩm mỹ cho con gái, thử nói: "Con có thể mặc đồ thể thao khi tập thể dục, ra ngoài chơi lại mặc váy ngắn không tốt hơn sao? Con không thích sao?"
Quý Thư Lễ trả lời siêu ngầu: "Vâng, không thích, hoa hòe loè loẹt."
Chương Dạng: "?"
Tại sao lại như vậy?
Chương Dạng không có biện pháp giận dỗi với con gái, đương nhiên cuối cùng chỉ có thể trút giận lên Quý Hành Tung.
Tất cả không phải là do người ba không quá tỉnh tế Quý Hành Tung, nên đã mang trật cô con gái vốn dĩ đáng yêu của cô sao?
Giờ phút này, Chương Dạng nhìn bộ quần áo hai cha con đang mặc ở bên ngoài cửa sổ, trong lòng cô thực hụt hãng. Quý Hành Tung cũng không biết tìm ở đâu ra một cái áo màu xanh tay ngắn giống như của bộ đội đưa cho Quý Thư Lễ, bên dưới chính là một chiếc quần cọc màu đen, hai người hiện tại đang hừ hừ ha ha đánh nhau ở trong sân, thoạt nhìn còn rất ra hình ra dáng.
Cuối cùng ánh mắt của Chương Dạng cũng rời khỏi bộ quần áo thảm không nỡ nhìn, chuyển sang mái tóc của Quý Thư Lễ.
May mắn thay, con gái của cô chưa nghĩ đến việc cắt tóc ngắn như ba mình. Chương Dạng nghĩ, nếu thật sự đến mức đó thì cô nhất định sẽ phát điên mất.
Chẳng qua, hiện tại cô cũng đã muốn phát điên.
Sau khi bao xong bìa sách cho Quý Thư Lễ, Chương Dạng mới đi ra khỏi phòng, nhìn hai cha con đang rèn luyện ở trong sân, cô hô to với con gái: "Thư Lễ, tắm rửa chuẩn bị ngủ, ngày mai còn muốn dậy sớm đến trường học."
Cô gái nhỏ quay đầu lại "ừ" một tiếng, vươn tay sờ sờ mồ hôi trên trán, sau đó đi tới chỗ Chương Dạng tớ.
Cô bé buộc mái tóc dài của mình thành một quả bóng nhỏ trên đầu, chỉ cần nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn này, người ta cảm thấy cô bé là một cô gái nhỏ điềm tĩnh. Chẳng qua một khi mở miệng, hình tượng cô công chúa điềm tĩnh lập tức vỡ vụn.
"Cho dù ngày mai không đi trường học, con vẫn có thể dậy sớm. Mẹ, mẹ đừng lo lắng cho con." Quý Thư Lễ "Dũng cảm' nói.
Điều này là sự thật, cô con gái ở các gia đình khác có thể thích ngủ nướng, nhưng điều này hoàn toàn khác với Quý Thư Lễ.
Bởi vì đồng hồ sinh học của Quý Hành Tung trong nhiều năm, anh có thể thức dậy lúc sáu giờ mỗi sáng, sau đó bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho Chương Dạng. Nhưng cô bạn nhỏ này ở nhà cũng có thể dậy sớm như vậy, cả ngày cô bé đều rất sung sức, dậy sớm chạy bộ tập thể dục buổi sáng. Chương Dạng cũng không cần đi đánh thức, dù sao cô bé cũng dậy sớm hơn Chương Dạng.
Chương Dạng có chút đau lòng nhìn cô bé mồ hôi đầm đìa: "Không mệt sao?"
Quý Thư Lễ không hề để ý lắc đầu: "Thoải mái nha, ra thật nhiều mồ hôi, con không mật."
Chương Dạng: ”..."
So với người cô bé mũm mĩm luôn được cô bế trong tay trước đó, Quý Thư Lễ bây giờ trông mảnh khảnh hơn rất nhiều, nhưng không mảnh khảnh như trong suy nghĩ của cô, ví dụ như thứ Chương Dạng nhìn vào bóng dáng con gái mình bây giờ, là những đường cơ bắp trên cánh tay và bắp chân, cô thật sự không biết nên nói gì.
Nhìn thấy bóng dáng con gái biến mất khỏi cửa phòng, Quý Hành Tung cũng bước đến gần Chương Dạng.
Quý Thư Lễ có thể không cảm nhận được những tui thân tỉnh tế của Chương Dạng, nhưng với tư cách là chồng của Chương Dạng, Quý Hành Tung có thể cảm nhận sâu sắc từng chút cảm xúc của cô.
"Thật ra như vậy cũng không tệ lắm?" Quý Hành Tung đứng ở bên cạnh Chương Dạng, cúi đầu dịu dàng nói: "ft nhất em không cần lo lắng con gái sẽ bị bắt nạt khi ở bên ngoài, con bé lợi hại như vậy, em không nên cảm thấy vui vẻ sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận