Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 183: Hung Ac

Chuong 183: Hung AcChuong 183: Hung Ac
Không phải một mình Qúy Hành Tung tới đây, chỉ là khu vực này khá lớn cho nên anh cùng với đồng đội tách nhau ra để hành động.
Hiện tại Qúy Hành Tung quyết định ban đêm đến xem thôn Võ Gia, anh để tay ở bên môi, bỗng nhiên phát ra vài âm thanh có thể giả thành tiếng chim kêu, sau đó không bao lâu, từ trong rừng cũng có tiếp chim kêu trả lời lại.
Qúy Hành Tung nhìn Chương Dạng đang còn mang vẻ mặt mờ mịt, anh cúi đầu cười giải thích,"Chờ một chút, anh ta rất nhanh sẽ lại đây."
Qúy Hành Tung nói không sai, không bao lâu liền có một bóng đen nhảy lên và chạy vội ở trong rừng, giống như một con báo đốm nhanh nhẹn, sau đó dừng lại trước mặt Chương Dạng và Qúy Hành Tung.
"Phó đội trưởng." Người tới kêu lên, khi ông ta đến gần, hóa ra là Lão Hắc, chủ quán sủi cảo, người mà lúc trước từng đi theo Qúy Hành Tung.
Khi đối phương nhìn thấy Chương Dạng, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng nhanh chóng quay đầu lại nhìn về phía Qúy Hành Tung.
Qúy Hành Tung nói ngắn gọn về chuyện Bụi Gai Môn, sau đó nói với đối phương rằng chính mình sẽ đến thôn Võ Gia.
"Chương Dạng và chàng trai ở tòa soạn báo đều là người ngoài nghề, nếu họ mạo hiểm đi tìm Hồ Đại Ngụy, nhất định sẽ kinh động đến người trong thôn Võ Gia. Sau khi tôi vào, nếu có tin tức thì tôi sẽ kịp thời truyền ra. Sau khi ông quay trở lại thì đem chuyện bên này nói cho người của chúng ta và cảnh sát biết, sau đó nghe theo sự chỉ đạo của cảnh sát." Qúy Hành Tung nhanh chong sắp xếp.
Lão Hắc trả lời "Được."
Sau khi bàn giao xong, Qúy Hành Tung và Chương Dạng lập tức cùng nhau quay trở lại cánh cửa mà họ vừa đi ra.
Khi Chương Dạng đến, trong lòng cô vẫn còn tràn ngập sự lo lắng. Địa phương không xác định, không có ánh sáng, mọi thứ khiến trong lòng cô vừa lo lắng vừa sợ hãi. Nhưng mà khi cô quay lại, bên cạnh có Qúy Hành Tung, điêu này làm Chương Dạng đột nhiên cảm thấy hoàn cảnh lạ lãm này, dường như cũng không có gì đáng sợ.
Nghĩ đến đây, trong bóng đêm Chương Dạng không khỏi quay đầu nhìn về phía người đàn ông bên cạnh mình.
Cô chỉ có thấy đại khái một hình dáng mơ hồ, cao hớn, làm cho người ta cảm thấy yên tâm.
Trên đường trở về, Chương Dạng nói cho Qúy Hành Tung rằng trên đường sẽ có một tiểu đội đi tuần tra. Qúy Hành Tung bảo cô không cần quá lo lắng, trên dân gian tuần tra một cách không có quy tắc, nếu anh muốn né tránh thì không phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?
Qúy Hành Tung đưa Chương Dạng về trong nhà lầu,'Em nghỉ ngơi trước đi." Qúy Hành Tung nói.
Anh rất kiên quyết không muốn Chương Dạng và Tiểu Dương ban ngày đi tìm Hồ Đại Ngụy, một trong 2 nguyên nhân chính là hai người đều không phải là nhân viên chuyên nghiệp, đi tìm người nói không chừng còn dễ dàng bị lộ dấu vết, còn nguyên nhân thứ hai là anh không thể chờ được nữa.
Hồ Đại Ngụy đã mất tích mấy ngày, mà hiện tại bọn họ mới nhận được tin tức, nếu tất cả đều đã tới thôn Võ Gia, thì rất nhiên cho dù là đào ba tấc đất ở đây cũng phải tìm được người. Mà chỉ cần đến trễ một phút thì các binh lính trẻ tuổi sẽ nhiều thêm một phần nguy hiểm.
"Hiện tại anh phải đi tìm người sao?" Chương Dạng lôi kéo tay anh hỏi.
Qúy Hành Tung gật đầu, bóng đêm chính là màu sắc ngụy trang tốt nhất, đối với bọn họ mà nói thì hành động buổi tối an toàn hơn nhiều so với ban ngày.
Chương Dạng thấy thế, không có tiếp tục ngăn cản anh, chỉ là dùng sức cầm lấy lòng bàn tay Qúy Hành Tung,Vậy anh nhớ cẩn thận."
Qúy Hành Tung "Ừm" một tiếng, sau đó xoay người đi ra cửa.
Sau khi Qúy Hành Tung rời đi không bao lâu thì Tiểu Dương cũng đã trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận