Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 253: Vẻ Mặt Au Trĩ

Chương 253: Vẻ Mặt Au TrĩChương 253: Vẻ Mặt Au Trĩ
Lần này đến lượt Chương Dạng giật mình.
"Anh cũng đi Bắc Đại?" Cô không nghĩ ra được lý do Quý Hành Tung muốn đi Bắc dai,Anh đi làm cái gì?"
Quý Hành Tung cười nói,'Huấn luyện quân sự cho tân sinh viên."
Chương Dạng mở to mắt nhìn, trong đầu lập tức nghĩ tới một sự kiện khác "Cho nên anh sẽ ở hội trường nhiều hơn?"
Quân sự ở trường không thể so ở bộ đội, sẽ có thời gian hơn rất nhiều.
Quý Hành Tung gật đầu,'Chắc vậy."
Chương Dạng hoan hô một tiếng, nếu không phải bởi vì bây giờ Quý Hành Tung đang cầm thìa đứng cạnh bếp, khả năng cô sẽ trực tiếp tiến lên, nhảy dựng lên ôm lấy Quý hành tung.
Quý hành tung vừa lòng nhìn phản ứng giờ phút này của Chương Dạng, lúc này mới không nhanh không chậm hỏi: "Còn em thì sao?"
Anh còn chưa biết Chương Dạng đi Bắc đại làm cái gì.
"Trường học có mời em đến mở tọa đàm, làm diễn giả." Chương Dạng nói,'Nhưng mà khả năng sau đó em sẽ nhận được nhiều lời mời từ các trường, chắc là tuần sau công tác tương đối nhẹ nhàng."
Nói như vậy, thời gian hai người gặp mặt cũng sẽ nhiều hơn rất nhiều.
Tính ra, từ sau khi kết hôn, hình như thời gian hai người ở chung không nhiều.
Đây là lân đầu tiên Chương Dạng xuất hiện ở tọa đàm với thân phận diễn giả chính. Trước đó, mỗi buổi tối cô đều ở thư phòng chuẩn bị. Cô vốn dĩ chính là người cực kỳ nghiêm túc đối với công việc, huống chỉ là việc diễn thuyết công khai như vậy, đương nhiên Chương Dạng càng thêm cẩn thận.
Lúc đầu, Quý Hành Tung còn cảm thấy hai người sẽ có nhiều thời gian ở chung, nhưng rất nhanh, anh phát hiện, trong khoảng thời gian này khả năng anh đều phải "ao một mình.
Khi Chương Dạng đem công việc về nhà, lúc không ngủ thì đều ở trong thư phòng.
Chờ đến 10 giờ tối lên giường chuẩn bị ngủ, Quý Hành Tung vừa định làm cái gì đó, vừa ôm lấy cô, Quý Hành Tung đã nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô.
Quý hành tung:
Thật ra anh muốn trực tiếp làm Chương Dạng tỉnh để làm gì đó. Nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ trong lòng ngực, anh lại luyến tiếc.
Vào buổi tối đầu thu, Quý Hành Tung cảm thấy như có gió thổi qua lòng anh, bỗng nhiên cảm thấy như vậy có cảm giác một tia quỷ dị bị vắng vẻ.
Cũng may người còn ở trong lòng ngực anh.
Quý hành tung chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.
Chờ đến cuối tuần, Chương Dạng lại dành cả buổi chiều ở trong thư phòng. Khi ra ngoài, cô liền thấy một người ngồi canh ở cửa, bộ dáng thoạt nhìn rất có ý kiến Quý Hành tung.
Chương Dạng: "A? Anh ở chỗ này làm cái gì?
Quý hành tung: "Chờ em."
"Hả?"
Quý Hành Tung nhìn vẻ mặt vô tội của cô, trong lòng thở dài. Anh tin câu Chương Dạng nói khi kết hôn với Chương Dạng "Sẽ không quấy ray cuộc sống hiện tại của anh” là sự thật, nhưng anh đã không nhịn được trước mà muốn quấy rầy cô.
"Anh sợ em đã quên anh." Quý Hành Tung nói sự thật ra/'Em đã ở thư phòng cả một tuần, bây giờ là cuối tuần, em cũng trốn tránh anh không muốn gặp anh."
Quý Hành Tung còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Lời này làm Chương Dạng trực tiếp cười ra tiếng,Tại sao?" Cô vừa nói lời này, một bên nhón chân, tiến đến hôn hôn môi Quý Hành Tung, như là muốn dùng cái động tác này để nói mình không có trốn tránh anh.
Nhưng khổ nỗi Quý Hành Tung quá cao, lúc này còn đang giận dỗi, người đàn ông hơi hơi ngẩng đầu, cái hôn của Chương Dạng rơi vào khoảng không, cuối cùng chỉ tới chỗ cằm người đàn ông.
Râu cứng làm môi mềm mại của cô phát đau.
"Đừng nghĩ như vậy có thể thu phục được anh." Quý Hành Tung thấp giọng nói.
Anh nghĩ rằng mình không dễ dỗ như vậy.
Nhưng khi đang nói lời này, Quý Hành Tung đã quên mình đang có bao nhiêu ấu trĩ. Quả thực đã làm sụp đổ hình tượng hơn hai mươi năm qua của anh.
Nhưng mà, phỏng chừng chờ đến khi xong việc anh phản ứng lại thì cũng không hối hận.
Ở trước mặt Chương Dạng, anh chính là anh, người khác vĩnh viễn cũng thể nhìn thấy một mặt này của anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận