Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 168: Võ Gia

Chương 168: Võ GiaChương 168: Võ Gia
Chương Dạng hối hận, cô không nên xem thường thể lực của một người đàn ông tham gia quân ngũ, đặc biệt còn là một người đàn ông như Quý Hành Tung.
Cô chưa từng có uống rượu tới mức say bí tỉ nhưng từ sau khi ở chung với Quý Hành Tung tựa hồ có không ít lần bị người đàn ông này "Bắt nạt" tới mức mất đi ý thức.
Chương Dạng không rõ lắm, ban ngày cô còn cảm thấy Quý Hành Tung chính là người bạn đời phù hợp tận linh hồn của chính mình nhưng không hiểu sao cứ tới buổi tối thì người này lại không phối hợp với cô chút nào. Cô không cần, cũng không đổi được nửa điểm đáp lại. Cô chỉ là một con thuyền nhỏ nơi biển sâu, tới hướng đi cũng không làm chủ được mà chỉ có thể trôi dạt theo sóng biển.
Sáng sớm đồng hồ báo thức vang lên rất lâu, lúc này Chương Dạng mới không tình nguyện rời khỏi giường.
Có buổi sáng hôm qua làm ví dụ nên cô không có dám lại qua loa nữa.
Phòng ngủ trong nhà có một mặt gương vừa to vừa lớn, cũng không biết Quý Hành Tung mang từ đâu về.
Lúc này Chương Dạng đứng ở trước mặt gương, tuy nói hiện tại chỉ có một mình cô ở nhà thôi nhưng cô vẫn không nhịn được có chút thẹn thùng. Ngón tay xanh nhạt tinh tế kia của cô cởi áo ngủ trên người xuống sau đó cứ như vậy đứng ở trước mặt gương lớn.
Trong gương là cô gái trẻ tuổi, mái tóc dài đen nhánh như thác nước buông xuống cực có khuynh hướng cảm xúc mà phủ kín tấm lưng đơn bạc tới gần giống như một tờ giấy mỏng, có một số sợi tóc còn không nghe lời mà dừng trên bộ ngực đấy đà.
Chương Dạng tiến lên một bước, cô chủ yếu là muốn xem dấu vết trên cổ mình một chút xem có phải đã biến mất rồi hay không.
Nhưng mà khi để xát vào cô mới ý thức được chính mình làm như bây giờ có bao nhiêu ngu ngốc.
Chỉ với tối hôm qua Quý Hành Tung dùng sức như vậy, chẳng sợ dấu vết hôm trước có thể tiêu tán được nhưng tối hôm qua đối phương lại đánh dấu, chỉ biết là trùng trùng điệp điệp, gia tăng lên nhiêu dấu hôn.
Mà ở sau lưng của Chương Dạng tựa như một rừng hồng mai nở rộ trên mặt tuyết, nhìn vào khiến người ta đỏ mặt lại hoảng hốt. Nhìn hình ảnh ở trong gương xong khiến Chương Dạng hoảng loạn mà phủ thêm lớp áo ngủ mỏng tang sau đó đỏ mặt mà ngồi trên mép giường.
Cô nhéo nhéo nắm tay của chính mình, hạ quyết tâm là chờ tới đêm nay cô nhất định phải bày chút sắc mặt với Quý Hành Tung mới được.
Chương Dạng vừa nghĩ như vậy vừa đi thay quần áo.
Nhưng mà khi cúi đầu xuống thấy mấy dấu tay trước ngực Chương Dạng lại không nhịn được thầm mắng Quý Hành Tung tám trăm lần ở trong lòng.
Co quyết định đêm nay không có cho Quý Hành Tung tới gần người mình nữa.
Nguyện vọng này của Chương Dạng không có thất bại, khi cô tới báo xã không bao lâu Chương Dạng nhận được một cuộc điện thoại, rất nhanh lại quay trở về tứ hợp viện. Cô thu dọn vài món quần áo tắm rửa, để lại cho Quý Hành Tung một tờ giấy sau đó chính thức đi ra ngoài công tác.
Ngày cảnh sát tỏa định rất gần đây, ngọn nguồn các vụ án liên kết với "án Liền Kiều", nơi cung ứng súng đạn là nhập hàng từ một nơi ở phương nam gọi là "Thôn Võ Gia" và "Thôn Minh Tinh.
Số liệu điều tra ra khiến người ta khiếp sợ, toàn thành phố tạm thời phong tỏa lấy thuốc đem đi kiểm tra đo lường, thế nhưng 40% thuốc trị cảm đều tới từ cái thôn Võ Gia này, mà một đám thuốc này cũng đều không được cục quản lý dược phẩm quốc gia phê duyệt.
Một đống tư liệu mà Chương Dạng lấy được này xong thì cô lập tức kéo Tiểu Dương di tới thôn Võ Gia làm việc.
Nơi thôn Võ Gia ở cũng coi như là nơi có chút danh tiếng, dưới cải cách văn hóa mở ra nhiều năm như vậy rồi, không ít người trẻ tuổi trong thôn đều đi ra ngoài làm công, mà thôn Võ Gia lại có thể làm giàu được ở địa phương.
Mới lúc đầu Chương Dạng về nước đã bị cưỡng ép nhìn qua nông thôn ở trong nước, nhưng mà khi cô đi vào trong thôn Võ Gia thì cũng có chút ngây ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận