Quỷ Dị Xâm Lấn

Chương 140: Đo lường thể chất, xuất hiện yêu nghiệt!

Từ đây đến nhà Hàn Tinh Tinh cũng phải đạp xe khoảng nửa giờ.
"Tinh Tinh, ba mẹ em tin tưởng em quá nhỉ, trễ như vậy cũng không phái người đến đón em à? Không sợ em bị bắt cóc sao?”
“Thôi đi! Ai dám bắt cóc em? Bổn tiểu thư chính là thiên tài thể chất hàng đầu, lũ mèo lũ chó dám trêu chọc em, ba quyền hai cước đánh cho bầm dập.”
"Ồ, tự mãn quá nhỉ? Em thật sự cho rằng thiên tài thể chất liền vô địch sao?”
“Đương nhiên không phải là vô địch, trước mắt có một người mà em khẳng định đánh không lại. Có điều, nếu người đó chịu bắt cóc em, thì em cũng sẽ nhận mệnh!”
Hàn Tinh Tinh nói xong, nhẹ nhàng nhéo bên hông Giang Dược một chút:
"Anh nói đúng không?”
"Giang Dược, có phải anh cảm thấy em hơi tùy tiện quá không?" Hàn Tinh Tinh bỗng nhiên thấp giọng xuống, có chút lo được lo mất hỏi.
"Hả? Không đâu, làm sao có thể? Lớp chúng ta ai mà không biết, đại tiểu thư Hàn nổi danh kiêu kỳ, làm sao có thể tùy tiện?”
“Hừ!” Hàn Tinh Tinh làm bộ nức nở:
"Lần trước người ta thật sự cho rằng tận thế sắp đến, sợ lưu lại tiếc nuối mà! Vừa xúc động liền..."
Mặc dù cô không nói rõ, nhưng tối hôm đó, hành vi của cô có chút lộ liễu, càng xấu hổ chính là, cô còn gửi một tấm ảnh cực hot của mình.
"Tinh Tinh, thế đạo hiện giờ, nói không chừng ngày mai chính là tận thế. Em nghĩ thế giới sắp tiêu đời, trên thực tế, cũng không nghĩ sai là mấy.”
Đây cũng không chỉ đơn thuần là một lời an ủi. Thời đại quỷ dị giáng xuống, hết thảy đều tiến về phía mất khống chế.
Hiện tại thoạt nhìn tựa hồ như mức độ quỷ dị còn ít, không đến mức hoàn toàn quấy rối cuộc sống của người dân.
Ai đi làm vẫn tiếp tục đi làm, ai đi học cũng vẫn đi học.
Nhưng ai có thể cam đoan, mức độ quỷ dị vẫn sẽ giữ nguyên như thế? Ai có thể cam đoan, một ngày nào đó hoặc một nút thắt nào đó đột nhiên xuất hiện, trình độ quỷ dị đột nhiên tăng vọt đây?
Nếu độ quỷ dị tăng lên gấp mười lần gấp trăm lần, vậy không phải là tương đương với tận thế sao?
Đây cũng là nguyên nhân Giang Dược không dám lười biếng một giây phút nào.
Thời đại quỷ dị giáng xuống, không ai có thể nói rõ ngày nào chính là tận thế. Hắn chỉ có thể cố gắng tận lực chuẩn bị nhiều một chút, nắm giữ thêm mấy con bài tẩy trước ngày tận thế tiến đến mà thôi.
An toàn đưa Hàn Tinh Tinh đến dưới tòa nhà của cô, Giang Dược quyết tâm không lên lầu. Hắn cũng không muốn gặp mặt phụ huynh Hàn Tinh Tinh, đến lúc đó mất công lại phải trò chuyện một hồi.
Cũng không phải Giang Dược không ứng phó được, mà do hắn không muốn tốn quá nhiều thời gian vào những việc xã giao này.
Hắn bắt taxi trở lại ngõ Đạo Tử, vừa xuống xe thì đội trưởng Vương đã nghênh đón trước tiên:
"Giang tiên sinh, hôm nay khá may mắn, chúng tôi đã tìm được một con gà trống ít nhất bốn năm tuổi, vừa vặn đưa cho ngài.”
“Các anh vất vả rồi."
Đội trưởng Vương vội vàng nói:
"Giang tiên sinh ngàn vạn lần đừng khách khí với tôi, có thể chạy việc vặt phục vụ cho các chủ sở hữu, đó là vinh dự của chúng tôi. Về sau, phàm là có việc, nhất định không nên khách khí, bất cứ lúc nào cũng có thể mở lời. Chúng tôi nhất định hỗ trợ hết khả năng của mình.”
Ngẫm lại mâu thuẫn giữa chủ sở hữu và ban quản lý ở các nơi khác, lại nhìn đội trưởng Vương người ta, hình ảnh này quả thực rất cảm động.
Giang Dược về đến nhà, Giang Ảnh thấy trên tay em mình đang cầm một con gà trống lớn, vẻ mặt khó hiểu.
"Em có việc cần dùng đến nó." Giang Dược vội vàng giải thích.
"Dược à, đây chính là biệt thự của chúng ta, em đừng có mà nuôi gà trống đấy nhé. Chị nói em biết, tuyệt đối không được nuôi!”
Biệt thự xa hoa như vậy, nuôi một con gà trống, tuyệt đối là sát phong cảnh.
"Yên tâm yên tâm, lát nữa em sẽ xử lý. Chị cứ chờ ăn gà.”
“Em muốn nấu ăn? Hiện tại mấy giờ rồi a?” Giang Ảnh càng khó hiểu.
Giang Dược cũng không giải thích, đi xuống tầng hầm.
Tầng hầm của biệt thự số chín cũng rất phong cách, kết cấu còn tiện nghi hơn hầu hết các căn hộ chung cư.
Giang Dược rất thích tầng hầm này, nơi này tự thành một khoảng trời, tính riêng tư cực tốt. Diện tích lại còn lớn hơn cả phòng làm việc!
Hiện tại trong đầu hắn chỉ còn có cỏ ngưng khói sắp được bán ở chợ đen.
Căn cứ theo thông tin mà chú Hàn cung cấp, chỉ có tư cách nhập chợ cũng vô dụng, còn phải có thứ tốt để trao đổi với người khác, mới có thể có thu hoạch ở chợ đen.
Giang Dược suy nghĩ, mình đương nhiên có thứ tốt, có điều trên cơ bản đều không thể mang đi thị trường chợ đen giao dịch.
Cho nên, chỉ có thể tạm thời chế tác.
Lần trước Giang Dược chế tác bùa Thuẫn mây, tiêu hao đại lượng tinh thần lực, hồi lâu mới khôi phục nguyên khí. Cho nên lần này hắn sẽ không chế tác bùa Thuẫn mây nữa.
Bùa Thuẫn mây là bùa phép cấp hai, chế tác rất khó khăn.
Giang Dược quyết định, lần này chế tác mấy tấm bùa phép cấp một. Lượng tinh thần lực tiêu hao của bùa phép cấp một chỉ khoảng một phần mười đến một phần năm bùa phép cấp hai.
Thủ đoạn chế bùa do ông nội truyền thừa vô cùng đa dạng, bùa phép cơ sở cấp một càng có rất nhiều.
Tất nhiên, càng cơ bản, càng có thị trường. Nếu thật sự là thứ quá cao thâm, một là chưa chắc có người có thể mua được, hai là Giang Dược cũng sợ tiền tài lộ ra ngoài, bại lộ lá bài tẩy.
Tỷ như bùa Thuẫn mây, loại bùa phép đao thương bất nhập này nếu như thật sự đẩy lên thị trường chợ đen, tuyệt đối sẽ dẫn phát tranh đoạt, kết quả nhất định sẽ có người nảy sinh hứng thú với hắn, có khi còn dẫn đến việc bại lộ thân phận.
Chưa kể bị người khác theo dõi cũng không phải là chuyện tốt gì.
Giang Dược đầu tiên là tắm rửa thay quần áo, tiến vào trạng thái thiền định, điều chỉnh để tâm thần của mình trở nên thanh tịnh.
Sau khi có kinh nghiệm chế tác bùa phép cấp hai, quay đầu lại chế tác bùa phép cấp một, Giang Dược phát hiện quá trình thoải mái dị thường, giống như đã quen gánh một trăm cân, giờ quay lại gánh mười cân, tự nhiên sẽ thấy toàn thân nhẹ nhõm.
Không bao lâu sau, một tấm bùa Kháng lửa cấp một đã chế tác thành công.
Điểm máu gà, bùa phép coi như hoàn thành.
Sau khi bùa chế thành, nó giống như có sinh mệnh, đường vẽ trên bùa cũng linh động hẳn lên.
Giang Dược cảm thấy rất hài lòng, nhất thời tâm huyết dâng trào, liên tục chế tạo ba lá bùa Kháng lửa.
Giang Dược ngạc nhiên phát hiện, hắn càng thuần thục, tinh thần lực tiêu hao lại càng ít, nhất là khi chế tác đến tấm thứ ba, cơ hồ là có sao vẽ vậy, làm theo thủ tục mà thôi.
Mà chất lượng bùa phép chế ra lại không bị ảnh hưởng gì.
"Thì ra, lần trước mình tiêu hao tinh thần lực lớn như vậy, cũng có liên quan đến việc thao tác của mình chưa thuần thục. Càng không thuần thục, chế tác càng tiêu hao tâm huyết lẫn tinh thần. Phỏng chừng lần thứ hai luyện chế bùa Thuẫn mây, tiêu hao tuyệt đối sẽ không khoa trương như lần trước.”
Vừa rồi một hơi chế tác ba tấm bùa phép cấp một, theo lý thuyết hẳn là tiêu hao bằng một phần ba lúc chế tác bùa Thuẫn mây, nhưng Giang Dược tự cảm giác, nhiều lắm cũng chỉ tiêu hao chừng một phần mười trái phải.
“Chế tác bùa phép cấp một, dường như cũng không quá khó. Chi bằng chế thêm vài loại, để chuẩn bị nhu cầu bất trắc..."
Giang Dược không biết giao dịch ở chợ đen sâu cạn thế nào, vẫn nên chuẩn bị thêm vài món dự phòng là tốt nhất.
Sáng sớm hôm sau.
Giang Ảnh mắt buồn ngủ đi xuống lầu, phát hiện Giang Dược đã ngồi ở phòng khách.
Cô cũng biết, Giang Dược luôn làm việc và nghỉ ngơi rất quy luật, mỗi ngày đều dậy sớm, cũng không để ý.
"Chị, lại đây xem này."
"Xem cái gì?"
"Nơi này có hai tấm bùa phép, chị cầm lấy." Giang Dược chỉ chỉ lên bàn.
Giang Ảnh cúi đầu nhìn, đã thấy hai tấm bùa rộng cỡ hai ngón tay nằm trên bàn, thoạt nhìn bình thường không có gì lạ, nhưng nhìn kỹ, lại giống như có một luồng linh lực nhàn nhạt đang lưu chuyển.
"Ồ? Đây cũng là do ông nội dạy em sao?”
“Đúng, tấm này là bùa Kháng lửa, hiện trường hỏa hoạn bao nhiêu, chị đều có thể thong dong rời đi, thế lửa có mạnh cỡ nào cũng tuyệt đối không đốt được chị mảy may."
"Còn tấm này, là bùa Kháng tà, có bùa này thủ hộ, lệ quỷ oán linh bình thường tuyệt đối sẽ không trêu chọc chị.”
Mặc dù chỉ là bùa phép cấp một, nhưng chỉ cần là bùa phép, tác dụng vẫn rất rõ rệt.
Trước mắt mà nói, hai tấm bùa này cũng là loại bùa thực dụng nhất.
Về phần bùa Thuẫn mây, Giang Dược khẳng định vẫn muốn tranh thủ thời gian chế tác. Ít nhất mỗi người nhà phải có một tấm.
Giang Ảnh rất hài lòng thu hồi bùa phép lại, cười khanh khách nói:
"Coi như em có lòng! Có điều ông nội thật thiên vị, vì sao em và Tam Cẩu đều có truyền thừa, trưởng nữ như chị sao lại không có? Thật không công bằng.”
“Ha ha, có lẽ là có đấy, chờ chị về từ đường, nói không chừng cũng có một phần của chị."
Giang Ảnh vừa nghe xong, đôi mắt đẹp sáng ngời.
Hình như em mình nói rất có đạo lý a, mình tốt xấu gì cũng là cháu gái lớn, lý nào ông nội lại không để ý đến a. Khi còn nhỏ, ông nội thương mình nhất.
“Em à, chờ đến cuối tuần, chúng ta lại đi Bàn Thạch Lĩnh một chuyến."
Hai chị em đang nói, Tam Cẩu ngáp, xách trong tay một cái thùng da, vẻ mặt lim dim đi xuống.
Giang Ảnh từ xa đã bịt mũi lại.
"Chắc chết mất! Tam Cẩu, em đang cầm cái gì vậy? Mùi hôi quá à nha?”
“Nước tiểu đó chị, anh hai khâm điểm."
Giang Ảnh trừng mắt nhìn Giang Dược một cái, ý hỏi chuyện là sao.
"Sơn nhân tự có diệu kế." Giang Dược cười ha ha, ghé sát vào nhìn, khá lắm, thật đúng là không ít.
"Tam Cẩu, vất vả rồi."
Chỉ nhìn số lượng này, có thể thấy Tam Cẩu đã cố gắng hết sức.
Vì thận của Tam Cẩu, sau này vẫn tận lực ít giày vò.
Thấy Giang Dược xách thùng, lại đi xuống tầng hầm, Giang Ảnh bĩu môi:
"Thần thần bí bí.”
Có điều cô cũng biết tác dụng của nước tiểu đồng tử, chỉ là vừa nghĩ tới hai chữ đồng tử, trong đầu cô không khỏi hiện lên một ý niệm, vì sao Dược vẫn dùng nước tiểu của Tam Cẩu, mà không dùng của chính mình, chẳng lẽ...
Nghĩ tới đây, trên mặt Giang Ảnh không khỏi hồng hồng.
"Hẳn là không phải chứ? Nó mới mười tám tuổi, chẳng lẽ đã ăn vụng trái cấm? Nhìn Hàn Tinh Tinh hôm qua, quan hệ của hai người không giống như là phát triển đến bước đó a?”
Năm nay Giang Ảnh hai mươi mốt tuổi, bình thường cũng gặp phải rất nhiều khách hàng không đứng đắn, nhưng nếu xét kỹ lại thì, cô bi ai phát hiện, mình còn chưa có mảnh tình vắt vai nào!
"Bọn trẻ bây giờ, đã cởi mở như vậy sao?"
Ai dà!
Xem ra em trai mình thật sự đã trưởng thành, nghĩ đến thằng nhóc suốt ngày chạy theo mông mình, nhoáng một cái liền trưởng thành, còn dẫn bạn gái về nhà, Giang Ảnh trong lúc nhất thời có chút buồn bã mất mát.
Cũng không phải là Giang Dược muốn phá Tam Cẩu, kỳ thật hắn cũng từng làm nghiên cứu.
Dù sao đánh quỷ nhiều lần như vậy, hắn cũng tổng kết ra một ít tâm đắc.
Giữa vôi, máu chó đen và nước tiểu đồng tử, vẫn là nước tiểu đồng tử tốt nhất.
Nhưng trên thực tế, nước tiểu đồng tử cũng không phải của ai đều giống nhau. Cục Hành động khẳng định cũng đã làm rất nhiều thí nghiệm, vì sao bọn họ không thu thập nước tiểu đồng tử trên diện rộng?
Rất hiển nhiên, Tam Cẩu trời sinh thể chất bất phàm, chẳng những có đôi mắt âm dương trời ban, hơn nữa nước tiểu đồng tử của nó càng là loại thượng phẩm.
Cho nên, Giang Dược mới dùng nước tiểu Tam Cẩu.
Hắn cảm thấy mình có thể dùng biện pháp chiết xuất để chế biến lại nước tiểu đồng tử của Tam Cẩu, khử mùi, tăng cường công dụng, biến nước tiểu đồng tử của Tam Cẩu trở thành một thương hiệu.
Một tiếng đồng hồ sau, Giang Dược thỏa mãn bước ra khỏi tầng hầm.
"Chị, đồ vật của em trong tầng hầm, ngàn vạn lần đừng động tới chúng."
Sau khi chế biến nước tiểu đồng tử, Giang Dược định mang vào chợ đen bán, tự nhiên không thể dùng vật chứa đựng thông thường, nhất định phải xứng với giá trị của nó, đóng gói phải cao sang một chút.
Không có đẳng cấp, sao có thể bán được giá cao?
Vì vậy, hắn quyết định chờ tan học mua một vài hồ lô đựng rượu, tốn ít tiền cũng không quan trọng, mấu chốt là phải sang quý, phải đẳng cấp.
Hôm nay là lần kiểm tra thể chất thứ hai, không thể đến trễ.
Cũng may Giang Dược dậy sớm, chế biến mất một giờ, cũng không đến mức trễ.
Hắn ăn vội một chén cơm rồi nhanh chóng đến trường.
Rốt cuộc là thanh niên trai tráng, sau một đêm say rượu, Đồng Địch nhìn qua cũng có vẻ không bị ảnh hưởng nhiều. Mao Đậu Đậu càng là phấn khởi, cảm giác ngày trọng đại thuộc về mình sắp tới.
Về phần Lý Nguyệt, những chai rượu kia thật giống như là nước lã vậy, nhìn mặt cô bình thường không thể bình thường hơn.
Xe buýt đưa họ đến nơi kiểm tra lần trước.
Hạng mục kiểm tra thể chất lần này cũng giống như cũ.
Trong mắt Giang Dược, loại kiểm tra này cũng chỉ xài được trong giai đoạn đầu quỷ dị xâm lấn, nhìn thì hữu ích, nhưng qua một đoạn thời gian nữa, phỏng chừng ý nghĩa của nó cũng sẽ không còn lớn, khẳng định phải gia tăng rất nhiều hạng mục, càng tỉ mỉ hơn.
Sự tiến hóa của loài người, tuyệt đối không thể chỉ là biến hóa công năng cơ thể.
Nếu như hoàn cảnh của toàn bộ tinh cầu Gaia xuất hiện biến dị, nếu nó có thể sinh ra các loại quái vật hay ma quỷ, vậy mảnh đất này khẳng định có thể đào tạo ra siêu nhân có đủ loại năng lực.
Nếu không, chỉ dựa vào việc tăng cường công năng cơ thể, làm sao có thể đấu với quái vật hay ma quỷ?
Sự khác biệt duy nhất giữa lần kiểm tra thể chất thứ hai và lần kiểm tra thể chất đầu tiên là thành tích có ngay tại chỗ, không cần phải đợi đến ngày hôm sau mới tuyên bố thống nhất.
Sau khi kiểm tra một học sinh, hệ thống sẽ hiện ra điểm số của học sinh đó.
Lần đầu tiên kiểm tra thể chất, Giang Dược kỳ thật không có che giấu thực lực. Chỉ là lúc ấy lực lượng của hắn không được cường hóa, bởi vậy số liệu cũng không tăng lên rõ rệt.
Lúc này đây, Giang Dược rất rõ ràng thực lực của mình. Tính cả Trí linh và từ đường nhà họ Giang cường hóa, cường độ thân thể của hắn hiện giờ phỏng chừng cũng phải tăng 400% so với ban đầu.
Đây vẫn là ước tính bảo thủ.
Rốt cục đến phiên Giang Dược, đứng trước máy kiểm tra, hắn nhìn như bình tĩnh, trong lòng lại có chút không nắm chắc, rốt cuộc nên dùng bao nhiêu sức lực đây?
Nếu hắn dùng hết sức, số liệu chắc chắn sẽ rất khủng khiếp.
Xuất ra loại danh tiếng này, khẳng định rất thống khoái. Nhưng nếu số liệu cá nhân mình dẫn trước quá nhiều, khó tránh khỏi sẽ bị cho là dị loại.
Hiện tại hắn đã bị nhiều thế lực nhớ thương như vậy, nhưng những thế lực này đều là nhớ thương trong âm thầm. Bề ngoài kỳ thật cũng không có mấy người biết chi tiết của hắn.
Nhưng nếu số liệu của hắn tăng vọt, hắn không muốn bại lộ chi tiết cũng khó.
Vậy thì...
Tùy duyên đi.
Dưới sự khống chế của Giang Dược, hắn giả bộ dốc hết toàn lực, nhưng trên thực tế chỉ dùng một phần ba sức mạnh.
Tích tích tích!
Âm báo hệ thống đột nhiên xuất hiện bất thường.
Các nhân viên nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, chờ đợi in ra một tờ số liệu, đóng dấu rồi giao cho học sinh trắc thí, sau đó tới người kế tiếp, quy trình chỉ đơn giản như vậy.
Nhưng lần này, nhân viên công tác lại dụi dụi mắt, tưởng mình nhìn nhầm.
Mức độ cường hóa: 180%.
Vị nhân viên này tháo kính ra, lau mạnh tròng kính vài lần, đeo lại, lần nữa nhìn vào số liệu này.
Không sai một chút nào!
180%!
Làm ... làm sao có thể chứ?
Máy kiểm tra có bị lỗi không vậy?
Cô vội vàng cầm lấy bộ đàm, nói vài câu gì đó với người đang đứng trước cửa phòng kiểm tra.
Giang Dược kiểm tra xong, đi ra khỏi thông đạo, lại bị nhân viên giữ cửa lễ phép ngăn cản.
"Bạn học, xin lỗi, vừa rồi máy móc dường như xảy ra một số trục trặc, số liệu có chút vấn đề, muốn phiền cậu kiểm tra lại một lần nữa."
"Ồ!"
Giang Dược gãi đầu, máy kiểm tra cao cấp như vậy cũng sẽ gặp trục trặc?
Không phải là câu cá chứ?
Mặc kệ các vị câu thế nào, dù sao mình cứ làm theo cách của mình.
Hắn lần nữa trở về, chiếu theo lực đạo ban đầu, lại làm kiểm tra một lần nữa.
Tích tích tích!
Số liệu lần nữa nhảy lên màn hình.
Mức độ cường hóa: 182%.
Nhân viên dữ liệu trước màn hình có chút trợn tròn mắt, cầm lấy điện thoại bên cạnh, bắt đầu báo cáo lên cấp trên.
Liên tục hai lần kiểm tra ra thành tích này, chẳng lẽ thiết bị kiểm tra thật sự bị lỗi?
Nhưng thiết bị kiểm tra tinh vi như vậy, theo lý thuyết không thể có sai lầm.
"Như vậy đi, trước tiên giữ lại số liệu này một lát. Mời các học sinh tiếp theo vào kiểm tra. Nếu tất cả các học sinh sau đó đều là như vậy, thì vấn đề nằm ở thiết bị. Còn nếu dữ liệu kiểm tra của các học sinh phía sau đều bình thường..."
"Vậy phải làm gì?" Nhân viên số liệu ngây ngô hỏi.
“Đó chính là ra yêu nghiệt a!” Cấp trên ở đầu dây bên kia hô lên với vẻ ngưng trọng mang theo hưng phấn:
"Tuyệt đối là yêu nghiệt cấp quốc tế!”
Giang Dược lại đi ra khỏi thông đạo, hắn phát hiện ánh mắt nhân viên giữ cửa có gì đó là lạ. Hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, số liệu của mình nhất định là rất chói mắt, người ta có phản ứng này cũng bình thường.
"Bạn học, xin lỗi, máy in xảy ra chút vấn đề, số liệu kiểm tra thể chất của cậu sẽ gửi đến cậu sau. Mời cậu ra ngoài trước.”
Giang Dược không nói gì, sao tới lượt mình thì hết máy này hỏng đến máy kia trục trặc? Còn có thể kiểm tra đàng hoàng được hay không?
Có điều hắn cũng không quá bận tâm đến một tờ số liệu, bèn đi ra ngoài.
Tiếp theo, nhân viên dữ liệu trước màn hình máy tính nhìn chằm chằm vào màn hình.
Cô nhất định phải làm rõ, rốt cuộc là thiết bị kiểm tra xảy ra sai lầm, hay là thật sự ra yêu nghiệt!?
Tích tích tích!
Thiệu Diệc Hiên:
Mức độ cường hóa: 0%.
Tích tích tích!
Lưu Văn Vũ.
Mức độ cường hóa: 15%.
Tích tích tích!
Trương Hâm Mẫn.
Mức độ cường hóa: 0%.
Liên tục khảo nghiệm sáu bảy người, ngoại trừ một học sinh cường hóa 15%, những người khác hoàn toàn không xuất hiện bất kỳ động tĩnh cường hóa thân thể nào.
Vậy nghĩa là, máy kiểm tra không có lỗi, nó hoạt động bình thường!
Nói như vậy, trường trung học Dương Phàm này thật sự xuất hiện yêu nghiệt?
Nhân viên số liệu vội vàng điều ra thành tích kiểm tra thể chất lần trước của Giang Dược, phía trên cho thấy lần trước bạn học này thể chất không có cường hóa.
"Trời ạ, vị bạn học này gần đây có kỳ ngộ gì a? Ngắn ngủi mấy ngày như vậy, thế nhưng thân thể cường hóa tới 180%? Đâu chỉ là cất cánh? Đây quả thực chính là đã lên trời rồi!”
Phải biết rằng, cho tới bây giờ, toàn bộ các trường đại học Tinh Thành, thành tích tốt nhất, cũng có chỉ mới cường hóa 70% mà thôi.
Bất thình lình đến 180%, số liệu này nhìn thế nào cũng cảm thấy có chút không chân thật, nhưng nó thực sự được đo ra từ máy kiểm tra.
Hơn nữa, người ta còn đo hai lần!
Khi nhân viên dữ liệu gọi cho lãnh đạo một lần nữa, bàn tay và âm thanh đều trở nên run rẩy.
Cô có một loại dự cảm mãnh liệt, lần kiểm tra này sẽ nhấc lên sóng to lớn ở Tinh Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận