Quỷ Dị Xâm Lấn
Chương 306: Thu hoạch to lớn
Không khí hiện trường có chút cổ quái. Vì một người giao dịch nào đó mà chợ đen bật đèn xanh, sửa chữa quy tắc giao dịch, kéo dài thời gian cá nhân, điều này cũng rất hiếm thấy ở chợ đen.
Giang Dược hưởng thụ đãi ngộ này khiến không ít người vừa hâm mộ vừa ghen ghét. Vài người rục rịch trong lòng, muốn tới đây lôi kéo làm quen, bí mật chắp nối. Tuy nhiên ý định này rất nhanh bị chợ đen vô tình đánh gãy. Chợ đen được tổ chức ra là để cung cấp cho mọi người một sàn giao dịch chất lượng tốt, chứ không phải để mọi người bí mật cấu kết làm bậy.
Nếu người tham gia chợ đen cuối cùng đều bí mật cấu kết làm bậy, chợ đen còn chơi cái gì nữa?
Chợ đen lấy cớ là để bảo vệ bí mật và sự an toàn của mỗi người giao dịch, nói vậy cũng không phải không có đạo lý.
Bí mật tiếp xúc, ai cũng không biết ai là ai, rất khó đảm bảo người đang cười ha ha với mình trước mắt sẽ không đâm mình một dao sau lưng.
Dù chợ đen không đánh gãy loại bí mật lôi kéo làm quen này, Giang Dược cũng không có khả năng bí mật tiếp xúc với người khác. Hắn cũng không muốn bại lộ thân phận ngoài đời của mình, khiến tất cả mọi người đều biết.
Bị người khác ngày đêm thương nhớ, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Đồng Địch và Hàn Tinh Tinh dưới đài thấy Giang Dược nở mày nở mặt như vậy, cũng cảm thấy được thơm lây. Ánh mắt những người xung quanh nhìn hai người họ cũng không còn là nhìn hai kẻ ăn bám nữa, mà tràn đầy vẻ kính trọng. Người có thể đi cùng chủ nhân nhiều loại bùa phép, há có thể là hạng tầm thường?
Cuối cùng, từng phần báo giá không ngừng hội tụ, đưa lên trước mặt Giang Dược. Giang Dược giống như một vị đế vương đang phê duyệt tấu chương, mỗi bảng báo giá đều được hắn xem xét kỹ lưỡng.
Không thể phủ nhận, những báo giá này đa số đều có thành ý rất lớn. Mặc dù không thiếu những người muốn đục nước béo cò, nhưng Giang Dược cũng không phải kẻ ngốc. Những báo giá muốn đục nước béo cò, Giang Dược trực tiếp bỏ qua không thèm để ý, vứt sang một bên.
Sau đó, hắn lại so sánh từng phần, loại bỏ những bảo vật mà bản thân không cần thiết. Cứ như vậy, Giang Dược đã sàng lọc ra bảy, tám phần báo giá để làm trọng điểm xem xét.
Những báo giá được Giang Dược sàng lọc kỹ lưỡng ra này, thành ý nhất định không có vấn đề, chất lượng bảo vật chắc chắn cũng không kém. Điều này ngược lại khiến Giang Dược có chút khó lựa chọn.
Một phần báo giá trong đó lại là của chủ nhân khối khoáng thạch rơi từ trên trời xuống kia. Trước đó ông ta đòi năm tấm bùa Kháng tà, Giang Dược tự nhiên không thể đáp ứng. Lần này, ông ta lại chỉ báo giá một tấm bùa Kháng tà bản nâng cao, hoặc là một tấm bùa Thần tốc.
Để tăng thêm sức nặng, ông ta còn bổ sung thêm hai khối khoáng thạch lớn bằng quả đấm, chất lượng hơi kém so với khối khoáng thạch ban đầu một chút.
Phần báo giá này cho thấy ông ta đã bỏ đi sự ngạo mạn, trở nên tâm bình khí hòa, tự biết điều hơn.
Sau khi cân nhắc, Giang Dược quyết định lấy ra một tấm bùa Kháng tà bản nâng cao, đổi lấy hai khối khoáng thạch lớn và một khối khoáng thạch nhỏ này.
Hôm nay Giang Dược mang theo ba tấm bùa Kháng tà bản nâng cao, bốn tấm bùa Thần tốc, cùng với một lượng bùa Kháng lửa và bùa Kháng tà cấp một. Mặc dù hắn không có ý định đổi hết tất cả bùa phép, nhưng chuẩn bị nhiều như vậy cũng là để phòng ngừa bất trắc, đảm bảo có đủ bùa phép để trao đổi nếu xuất hiện vật tốt.
Trước đó, Giang Dược đã dùng một tấm bùa Thần tốc để đổi lấy bộ ná cao su. Hiện tại, hắn còn lại ba tấm bùa Thần tốc cùng với ba tấm bùa Kháng tà bản nâng cao. Với những bùa phép này trong tay, Giang Dược có thể thoải thích lựa chọn những thứ mình muốn.
Cuối cùng, Giang Dược quyết định tập trung vào ba phần báo giá mà hắn cảm thấy vừa ý nhất.
Một trong ba phần báo giá là một tấm da thú. Sau khi Giang Dược kiểm tra thực tế, hắn phát hiện tấm da thú này có chất liệu khá kỳ lạ, thậm chí còn có gợn sóng linh lực.
Tấm da thú này đã được hong khô từ rất lâu, theo lý thuyết thì không nên có gợn sóng linh lực.
Nhưng kỳ lạ thay, nó thực sự có một tia gợn sóng linh lực rất nhỏ.
Nếu đổi lại một người bình thường, dù tấm da thú này có gợn sóng linh lực, cũng sẽ không biết phải dùng nó vào việc gì. Có điều với Giang Dược mà nói, tấm da thú này lại có tác dụng rất lớn.
Đến bùa phép cấp ba trở lên, giấy vàng thông thường khẳng định là không cách nào gánh chịu được nữa, nhất định phải có chất liệu tốt hơn đến chịu tải linh lực của bùa phép.
Tương truyền, ở thời đại xa xưa, linh khí nồng đậm, bùa phép căn bản không thiếu các loại chất liệu thần kỳ. Nhưng từ khi lịch sử loài người bắt đầu ghi chép tới nay, nhất là sau khi công nghiệp cận hiện đại phát triển, khoa học kỹ thuật đã trở thành chân lý được con người tôn thờ nhất. Còn các nghe đồn quỷ dị thần thần bí bí kia chỉ có thể dừng lại trong các loại truyền thuyết dân gian, phim, kịch, truyền hình hay những hồ sơ tuyệt mật mà người bình thường không thể nhìn thấy.
Bùa phép cũng giống như vậy.
Đổi lại trước đây, nếu có ai nói một tấm bùa phép chỉ rộng bằng hai đốt ngón tay có thể chứa đựng rất nhiều sức mạnh thần kỳ, liệu có bao nhiêu người tin tưởng vào điều đó?
Chắc chắn sẽ không quá năm phần trăm người tin. Hầu hết mọi người sẽ khịt mũi coi thường. Thậm chí trước khi tiếp xúc với truyền thừa nhà họ Giang, chính bản thân Giang Dược cũng sẽ nửa tin nửa ngờ.
Nhưng bây giờ, Giang Dược lại đang ở chợ đen, dùng bùa phép làm vật phẩm giao dịch.
Dưới con mắt của Giang Dược, tấm da thú này tuyệt đối là chất liệu thượng hạng để chế tác bùa phép cấp cao. Dù cấp bốn không thể nói chắc, nhưng tuyệt đối có thể gánh chịu bùa phép cấp ba.
Vì vậy, khi tấm da thú này được báo giá một tấm bùa Thần tốc, Giang Dược quả thật cảm thấy lời to.
Đến phần báo giá thứ hai, là một thanh đoản đao, báo giá một tấm bùa Kháng tà bản nâng cao và một tấm bùa Thần tốc. Theo giới thiệu, thanh đoản đao này có thể chém sắt như chém bùn, có khả năng xuyên giáp cực mạnh, rất thích hợp cận chiến. Hơn nữa, nó còn có thể tấn công kèm theo linh lực.
Nhìn bề ngoài của nó cũng không tệ. Nhưng cuối cùng Giang Dược vẫn từ bỏ. Một là báo giá này hơi cao, với Giang Dược mà nói, thanh đoản đao này không đáng để hắn đổi hai tấm bùa phép cấp hai.
Hai là, Giang Dược đặc biệt không thích khí chất của thanh đoản đao này.
Nếu chỉ là một đổi một, Giang Dược có thể cân nhắc một chút. Nhưng hai đổi một, hắn thấy không có lời.
Ngoài ra, còn có một phần báo giá khiến Giang Dược quan tâm nhất. Phần báo giá này lại là một con vật còn sống.
Xem thực tế thì nó là một con chó, nhưng cái đầu lại chỉ to bằng nắm tay con nít, trông rất tí hon. Vật nhỏ này cuộn tròn, rúc vào một chỗ, tựa như một quả cầu bằng lông, xù lên ngược lại rất đáng yêu. Nếu nó không nhô đầu ra ngoài, thậm chí căn bản nhìn không ra đây là một vật sống.
Căn cứ giới thiệu, con chó này là Linh chủng.
Về phần là loại Linh chủng nào, có được kỹ năng gì, thì không thấy nói rõ ràng.
Ban đầu, Giang Dược không mấy để tâm đến phần báo giá này, nhưng sau khi quan sát một lúc, hắn đã nhờ Đồng mập mạp thử giao tiếp với con chó.
Kết quả, Đồng mập mạp cho Giang Dược biết rằng con chó này tuyệt đối là Linh chủng và có trí thông minh không thua kém con người. Điều khó tin nhất chính là, con chó này lại biết mắng chửi người.
Theo lời Đồng mập mạp, cậu đã bị nó mắng là đồ tham ăn tục uống, khiến cậu xấu hổ muốn chết.
Giang Dược tin chắc rằng Đồng mập mạp không thể bịa đặt ra chuyện này được. Như vậy, con chó này nhìn thì có vẻ nhỏ bé, cuộn tròn trong tủ trưng bày, nhưng kỳ thực lại đang bí mật quan sát toàn trường, thậm chí cả việc Đồng mập mạp ăn uống cũng lọt vào tầm mắt của nó.
Thoạt nhìn nó có vẻ mới sinh ra không được bao lâu, mà đã có được trí tuệ như vậy, không chỉ có thể giao tiếp với con người, hiểu được cảm xúc và logic của con người, mà còn biết mắng chửi người nữa, đúng chuẩn một con chó mồm thối điển hình.
Báo giá của con chó này cũng không quá cao, chỉ yêu cầu một tấm bùa Thần tốc.
Sau khi suy nghĩ, Giang Dược quyết định từ bỏ thanh đoản đao, chọn da thú và Linh chủng. Thêm vào phần báo giá khoáng thạch mà Giang Dược đã xác định trước đó, tổng cộng là ba phần báo giá.
Giang Dược quyết định xong, nhìn sang nhân viên phục vụ của chợ đen, ra hiệu rằng mình đã có kết quả.
Nhân viên phục vụ của chợ đen lập tức đến, thu hồi tất cả báo giá.
Chỉ còn lại ba phần báo giá mà Giang Dược đã chọn.
Trong đó hai phần báo giá đều yêu cầu một tấm bùa Thần tốc. Báo giá khoáng thạch thì có thể đổi một tấm bùa Thần tốc hoặc một tấm bùa Kháng tà bản nâng cao. Giang Dược quyết định dùng một tấm bùa Kháng tà bản nâng cao.
Giang Dược còn ba tấm bùa Thần tốc, giờ xuất ra hai tấm, còn thừa lại một tấm. Bùa Kháng tà vốn là có ba tấm, giờ đổi ra một tấm, còn thừa lại hai tấm.
Ba tấm bùa phép cấp hai còn lại, Giang Dược quyết định khoan dùng đến, để xem tình hình tiếp theo ra sao. Nếu sau này có đồ tốt hơn thì vẫn còn cơ hội đổi.
Người chủ trì giơ lên ba phần báo giá được Giang Dược lựa chọn, lớn tiếng công bố ra.
Hiện trường lập tức xôn xao.
Không ít người dồn dập kêu oan, cảm thấy báo giá của mình rõ ràng ưu việt hơn ba báo giá này, không hiểu vì sao Giang Dược lại không chọn.
Thế nhưng dưới quyền uy của chợ đen, những người bị cự tuyệt chỉ có thể bóp cổ tay thở dài.
Ba người được tuyển chọn thì rất hài lòng, cảm thấy Giang Dược quả nhiên là người biết hàng.
Mỗi một giao dịch thành công, hai bên mua bán đều phải giao nộp một triệu tiền hoa hồng. Giang Dược đã giao dịch năm lần, nên tổng cộng bỏ ra hết năm triệu.
Với Giang Dược hiện giờ mà nói, số tiền đó đương nhiên không thành vấn đề. Chẳng qua là hiện giờ thông tin liên lạc bị cắt đứt, hắn không thể chuyển khoản bằng điện thoại được, cho nên trước đó hắn đã ghé qua ngân hàng yêu cầu cung cấp một tập séc để hắn tiện thanh toán khi cần thiết. Những người khác trong đây cũng sử dụng phương thức thanh toán tương tự.
Rất nhanh, cả ba giao dịch đều hoàn thành xong.
Khi Giang Dược xách con Linh chủng trở lại chỗ ngồi, Hàn Tinh Tinh lập tức mắt sáng như sao.
Cũng giống như những cô gái khác, Hàn Tinh Tinh không hề có sức kháng cự lại với những con vật nhỏ lông xù đáng yêu.
"Đây là con gì vậy, dễ thương quá đi thôi!"
Hàn Tinh Tinh không nhịn được muốn sờ thử.
Nhưng không ngờ, khi bàn tay của cô vừa sắp chạm vào, vật nhỏ kia liền lăn một vòng như quả bóng, trốn khỏi sự vuốt ve của Hàn Tinh Tinh.
Hàn Tinh Tinh tưởng là trùng hợp, nên lại đưa tay ra sờ.
Lần này, nó lại lăn một vòng khác.
Thế là Hàn Tinh Tinh lại vồ hụt lần nữa.
"Vật nhỏ này còn rất có cá tính?"
Hàn Tinh Tinh mơ hồ có thể cảm nhận được, Linh chủng này dường như cố ý trốn tránh cô, không muốn bị cô chạm vào.
Việc này khiến lòng tự trọng của Hàn Tinh Tinh bị đả kích.
Hàn Tinh Tinh tăng tốc, năm ngón tay nhanh chóng chộp về phía vật nhỏ này.
Gừ!
Vật kia đột nhiên rướn cổ ra, làm bộ táp tới ngón tay Hàn Tinh Tinh.
Hàn Tinh Tinh ai da một tiếng, vội vàng rút tay về.
Đồ chơi kia cũng chỉ hù Hàn Tinh Tinh, vừa chạm vào ngón tay Hàn Tinh Tinh, liền rụt cổ lại như lò xo, cái đầu nhỏ lười biếng quay trái quay phải, rồi lại trở về thành một cục lông xù, lăn một vòng sang bên cạnh, tỏ vẻ không thèm quan tâm đến Hàn Tinh Tinh.
Hàn Tinh Tinh bị nó làm cho đờ người.
Đồng mập mạp nhìn Hàn Tinh Tinh còn đang sững sờ, cười hả hê nói:
"Tinh Tinh, nó đang khinh bỉ cậu đấy."
"Mập mạp chết bầm, câm miệng đi!"
Đồng mập mạp không thèm để ý, cười bỉ ổi nói:
"Tui nói thật mà, nó đang khinh bỉ cậu đấy. Cậu muốn tui dịch cho cậu nghe không?"
Đồng mập mạp trước đó bị vật nhỏ này mắng cho một trận, trong lòng khó chịu, nên hy vọng Hàn Tinh Tinh cũng bị chung với mình.
Giang Dược ngăn lại nói:
"Mập mạp, đừng đổ thêm dầu vào lửa."
Hàn Tinh Tinh lại hơi ngạc nhiên:
"Mập mạp chết bầm, cậu thật biết nó đang nghĩ gì?"
"Đương nhiên."
Đồng mập mạp ngạo nghễ nói.
"Thôi thì cậu nói đi."
Hàn Tinh Tinh vẫn rất tò mò, ngồi xổm trước mặt vật nhỏ, vẻ mặt tò mò như thỏ con.
Rõ ràng, cô không hề để ý đến việc bị xúc phạm trước đó. Cô nghĩ một con vật nhỏ đáng yêu như vậy, sợ người lạ cũng là chuyện bình thường.
"Đây là do cậu nói đấy. Nghe xong cũng đừng nổi giận."
"Mau nói."
"Khà khà... nó nói cậu đang chảy máu, không sạch sẽ, không được chạm vào nó."
"Tôi... mập mạp chết bầm, cậu muốn ăn đòn hả?!"
Hàn Tinh Tinh lúc đầu hơi ngạc nhiên, bản thân cô đâu có bị thương, ở đâu ra chảy máu?
Nhưng sau đó cô liền nhớ ra mình đang trong kỳ kinh nguyệt, lẽ nào...
"Đây cũng không phải là do tui nói, cậu nổi giận với tui làm gì!"
Đồng mập mạp nhanh chóng trốn vào bên cạnh Giang Dược, cười nham nhở:
"Thế nào, vật nhỏ này nói đúng chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận