Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 254. Dò hỏi

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Khúc Tiểu Tây nghĩ nghĩ một lúc mới không cưỡng cầu thêm. Nói sao nhỉ? Đừng nhìn vào việc cô xuống tay nhanh nhẹn chứ thực chất cũng là người lớn lên trong thời thái bình thịnh thế, làm xong trong lòng cũng có áp lực rất lớn. Cô cũng không biết Túc Bạch có phải nhìn ra áp lực trong lòng cô lớn hay không mà cứ kiên trì muốn giúp cô như vậy.
Có điều, dù nguyên nhân là gì đi chăng nữa thì trong lòng Khúc Tiểu Tây cũng thấy rất ấm áp.
Tuy lúc cô xuyên qua tới nay gặp được vài kẻ xấu, nhưng số người tốt quen được lại càng nhiều hơn.
Nghĩ thế, hóa ra cô may mắn thật đấy.
Mỗi tội không phải ai cũng đều may mắn như cô, những người bị bà Liễu lừa kia không may mắn được như vậy.
Những cô gái bị bà Liễu lừa đó có thể sẽ được tìm về nhưng không thể nào bù đắp được tổn thương trong tâm hồn họ. Điều cô có thể làm chỉ đơn giản là nhắc nhở mọi người cố gắng cẩn thận. Còn có cả những người như Lam tiểu thư, bề ngoài lúc nào cũng hihi haha có vẻ rất vui nhưng thực tế nội tâm luôn thống khổ dằn vặt.
Mặc dù chị không phải tự mình làm mất con nhưng chuyện này cũng tra tấn chị suốt mười mấy năm.
Còn có những người vì lòng tốt tin tưởng bà Liễu mà bị lừa ……
Lúc này đây, Khúc Tiểu Tây muốn làm chút gì đó.
Kể cả việc nhỏ thôi cũng được, cô muốn mình có thể làm gì đó.
Từ lúc xuyên qua cho tới nay, Khúc Tiểu Tây đều viết những câu chuyện nhẹ nhàng hài hước. Thế nhưng lúc này cô hi vọng có thể thông qua ngòi bút của mình nhắc nhở người khác cẩn thận, cẩn thận hơn nữa. Quyết định được định hướng cho câu chuyện tiếp theo, Khúc Tiểu Tây tăng tốc thêm vài phần.
Lúc về nhà, cô đúng lúc gặp một đám người mênh mông cuồn cuộn cùng trở về.
Lam tiểu thư nhìn thấy Khúc Tiểu Tây cả người có chút chật vật, chị kinh ngạc nhướng mày, hỏi: “Đây là làm sao?”
Khúc Tiểu Tây thẹn thùng lộ ý cười xấu hổ, nói: “Em vốn dĩ muốn đi mua chút rau, ở trên đường đột nhiên có linh cảm. Thế là… vội vã chạy về.” Cô cũng không muốn nhiều lời, chỉ nói: “Em còn vội về đây!”
Cô đang chuẩn bị đi về thì Lý tiên sinh lầu hai đột nhiên mở miệng: “Cao tiểu thư đây là đưa bản thảo cho xã báo nhà ai thế? Tôi thỉnh thoảng cũng sẽ viết này nọ, tính ra còn cùng đường với Cao tiểu thư đó.”
Khúc Tiểu Tây quay đầu lại, cười nói: “Tôi đều viết cho Báo Điện ảnh nhân dân, chủ yếu viết bình luận phim điện ảnh và đăng tin về một số minh tinh điện ảnh. Những cái khác tôi không viết nhiều lắm. Có điều tôi có làm cho Chuyên mục Mỹ thực của Yogurt họa báo. Tuổi tôi vẫn còn nhỏ, kinh nghiệm vẫn còn ít nên không biết được những tin tức có chiều sâu, chẳng qua hơi chút am hiểu viết bình luận thôi.”
Ngữ khí nói chuyện của Khúc Tiểu Tây rất khiêm tốn, mang theo chút ý cười mềm mại.
Bà Bàng tiếp nhận lời nói: “Ai nha, Lý tiên sinh ơi, chú thật không để ý chuyện bên ngoài, vị Lê Tiên Sinh thường xuyên qua đây, cái người mập mạp màn linh hoạt kia chính là người của Xưởng điện ảnh đấy. Mỗi lần hắn qua đây không phải đều tìm Tiểu Cao giúp viết bài à?”
Lý tiên sinh ánh mắt lóe lóe, nói: “Hóa ra Cao tiểu thư viết bình luận phim điện ảnh, vậy không biết có thể tham thảo một chút không?”
Khúc Tiểu Tây mỉm cười: “Được.” Cô hỏi ngược lại: “Không biết Lý tiên sinh gửi bài cho nhà ai thế? Tôi tương đối bận nên cũng không có sức đưa bản thảo cho nhà khác. Có điều vẫn có mua một ít báo chí để biết được phong cách các nhà.”
Lý tiên sinh cười gượng, nói: “Tôi gửi bài đều là một ít chuyện ngắn cho xã báo nhỏ, kiếm chút tiền bổ sung chi phí trong nhà thôi.”
Khúc Tiểu Tây mỉm cười: “Như vậy à?”
Cô cũng không hỏi thêm mà nói: “Tôi lên lầu trước đã.”
Cô cười nhạt, chỉ là khi quay người lại, ánh mắt lóe lóe mang theo vài phần sắc bén.
Khúc Tiểu Tây lên lầu, mở cửa nhà rồi nhanh chóng đóng lại. Cô khoanh tay ôm ngực đi tới cửa sổ, cả người đứng nép vào một góc, trầm ngâm một, ánh mắt như sâu thêm vài phần. Cô phỏng đoán tại sao Lý tiên sinh lại muốn thám thính bút danh của cô. May mắn thân phận nhiều cũng có cái tốt.
Thân phận của cô quá nhiều, người khác dĩ nhiên không cảm thấy cô có nhiều tinh lực tạo ra nhiều thân phần hơn nữa.
Kỳ thật, thân phận “Thường Hoan Hỉ” này bại lộ cùng không quá không quan trọng, nó chỉ ảnh hưởng đến Báo Nhân dân là chính. Ngược lại với cô không có ảnh hưởng quá lớn nhưng Khúc Tiểu Tây vẫn không tính nói ra.
Nếu Báo Nhân dân tương đối đáng tin cậy, cô dĩ nhiên không cần tìm kiếm xã báo tiếp theo.
Ai biết đổi nhà khác sẽ như thế nào. Hiện giờ cô đã không phải là Khúc Tiểu Tây ngây thơ bị người này kẻ nọ lừa gạt hay nơi trời xa đất lạ mơ mơ hồ hồ nữa. Một chút chuyện bàng môn tà đạo cô cũng nhiều ít biết một chút.
Quan trọng nhất là liệu có tìm được bên hợp tác đáng tin cậy không.
Cô không muốn có quá nhiều phiền toái nên sẽ không chủ động làm bại lộ bất cứ điều gì.
Khúc Tiểu Tây nghĩ đến đây, cúi đầu cười cười.
Miên man suy nghĩ một lúc, cô hướng ngoài cửa sổ nhìn nhìn, thấy mấy người Tiểu Đông đều ở dưới lầu chơi, Khúc Tiểu Tây mới yên tâm ngồi xuống mở giấy bút ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận