Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 81. Câu lạc bộ Phú Lệ

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Khúc Tiểu Tây thừa dịp sáng sớm mọi người còn chưa dậy vội ra cửa. Kỳ thật Cô đã vòng vô bên kia rất nhiều lần, đại khái cũng thăm dò được chút quy luật. Như chỗ câu lạc bộ 24 giờ đều mở cửa.
Rốt cuộc ai cũng muốn chơi, sao không đi?
Cho nên tiệm cầm đồ trong đó tự nhiên cũng mở cửa 24 giờ để thỏa mãn “Bất cứ tình huống nào” của những người này.
Dù không đóng cửa nhưng mới sáng sớm, mọi người đều mỏi mệt, không có chút tinh thần nào. Khoảng thời gian này Khúc Tiểu Tây đi xem thử cũng thấy kể cả có kẻ tham lam theo dõi thì đây cũng là lúc trạng thái chúng tệ nhất.
Đối với cô, đó mới là chuyện tốt.
Hơn nữa thời gian này cô cô đi sẽ thuận thuận lợi lợi, lúc xong việc đúng thời điểm náo nhiệt nhất buổi sáng. Bán xong sớm một chút, người đi làm, đi học, người đi đường nhiều hơn. Nếu bên kia có chậm trễ hoặc lúc đổi không thuận lợi cũng không quá giờ ngọ. Khi trời sáng rõ như vậy sẽ giảm được nguy cơ cướp bóc.
Chắc thế đạo bây giờ còn chưa loạn đến mức đó.
Khúc Tiểu Tây không biết trong lịch sử như thế nào nhưng cô cảm giác được giờ còn chưa tới lúc loạn lạc ấy. Lúc ở Phụng Thiên chưa loạn, giờ Thượng Hải chắc chắn càng chưa thể loạn.
Nếu thật sự loạn lạc như vậy, mọi người biết Bạch gia có tàng bảo đồ chắn chắn sẽ ra tay càng nhanh mà không phải dao nhỏ từ từ đâm thọc như giờ!
Khúc Tiểu Tây lúc này thấy thật may mắn, may mắn trị an còn tốt.
Đương nhiên rồi, cô chọn buổi sáng còn có một nguyên nhân nữa là các cửa hàng khác còn chưa mở đâu. Nếu bị người ta nhìn thấy cũng không phải chuyện tốt.
Tóm lại, mặc kệ nguyên nhân nào thì thời gian này vẫn thích hợp nhất.
Khúc Tiểu Tây lặng yên không tiếng động ra cửa, đeo tay nải đi cực nhanh. Cô chạy ra được đến phố, thở hồng hộc, từ xa thấy có xe kéo, vội vẫy tay: “Câu lạc bộ Phú Lệ.”
Người kéo xe nhận được yêu cầu, đáp ứng một tiếng rồi chạy.
Buổi sáng trên đường không có người mấy nhưng xa phu cũng chẳng có tâm tư buôn chuyện. Ngược lại hắn còn chạy nhanh, muốn chạy đưa cô đến nơi còn nhận tiền. Trong lòng xa phu nghĩ, chỗ như Câu lạc bộ Phú Lệ đều là kẻ điên trên chiếu bạc.
*Xa phu: người kéo xe
Giờ nhìn vị khách này xem. Hắn ta vóc dáng không cao, làn da ngăm đen, gương mặt gầy ốm, hốc mắt hãm sâu còn xanh xao, tóc cũng rối bời, tiếng nói thiếu niên thời kỳ vỡ giọng khàn khàn, nhìn sao cũng thấy không phải kẻ tốt gì.
Xa phu chạy vội. Khúc Tiểu Tây cũng muốn đến sớm một chút. Sau khi cô thanh toán xe, xa phu đã vội kéo xe chạy trốn nhanh như chớp cũng không có ở chỗ này tiếp tục chờ khách.
Cửa Câu lạc bộ Phú Lệ cũng có mấy xa phu đang đứng chờ.
Dù làm xa phu cũng có địa bàn từng người một. Tới trả khách, có thể, muốn ở chỗ này làm ăn, không có cửa đâu. Ầm ĩ không tốt chỉ sợ còn bị mấy người khác đánh cho một trận.
Đây là luật lệ.
Khúc Tiểu Tây chỉ nhìn lướt qua liền dời ánh mắt đi.
Cô đẩy cửa vào. Trong câu lạc bộ chướng khí mù mịt, người không phải rất nhiều nhưng cũng không ít. Kể cả cô vào cũng không ai thèm để ý, vẫn la lên hét xuống tiếp tục chơi.
Một kẻ đến gần tiến lên, nghi hoặc đánh giá trên dưới, dòm dòm mặt cô hỏi: “Mới tới?”
Khúc Tiểu Tây ho khan một tiếng, lại ngậm viên kẹo trong miệng kỹ hơn mới mở miệng, thanh âm không rõ còn mang theo chút khàn khàn: “Tôi muốn đổi chút đồ.” Ngay sau đó tầm mắt ra vẻ lưu luyến trên chiếu bạc chuyển động một vòng.
Kỹ thuật diễn, cô nhiều ít cũng có một chút.
Quả nhiên, gã mặc áo đen ngắn kia cho một ánh mắt hiểu rõ rồi dẫn cô qua một bên.
Khúc Tiểu Tây giương mắt nhìn một vòng, bốn phía có mười mấy mặc áo ngắn đen. Chắc chúng đều là “Nhân viên công tác” ở chỗ này.
Gã áo ngắn đen theo thang lầu lên lầu, quay đầu lại nói: “Cố đuổi kịp.”
Khúc Tiểu Tây nhìn thang lầu một cái, lại nhìn gã ta, trong lòng sinh ra sự thấp thỏm, chẳng qua kể cả như thế vẫn cắn răng, cố đuổi kịp.
Dù sao tới cũng tới rồi.
Nếu giờ cô muốn đi, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy. Vào rồi lại ra, không phải muốn chơi bọn chúng sao?
Khúc Tiểu Tây đi theo áo ngắn đen lên lầu. Ấy thế mà lầu hai cũng có chiếu bạc, chẳng qua so với lầu một rối mù thì chỗ này ra dáng hơn vài phần. Cho nên nói cũng đúng, chơi cũng sẽ chia thành ba bảy loại.
Chắc hẳn trên lầu sẽ càng tốt hơn nữa.
“Cậu ở chỗ này chờ một chút.”
Áo ngắn đen rất nhanh đã vào một gian nhà mặt bên lầu hai. Gian nhà này đều là kính. Bên ngoài có treo mành, trên mặt kính viết một chữ “Đương” bằng sơn đỏ khá lớn.
Thực mau, áo ngắn đen ra vẫy tay: “Anh giai nhỏ, vào đi.”
Khúc Tiểu Tây cứ như vậy bị người ta hiểu lầm là thiếu niên tuổi không lớn còn trong thời kỳ vỡ giọng, một chút cũng không quá.
Đây cũng là nguyên nhân Khúc Tiểu Tây dám giả dạng thành bé trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận