Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 67. Lại anh chàng áo gió đen

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Ở Bến Thượng Hải có nhiều xã báo, làm sao không cạnh tranh cho được? Tuy doanh số bán báo của có thể xếp trong mấy hạng trước nhưng chưa bao giờ được đứng đầu. Trăm triệu lần không nghĩ tới, lần này lại đạt được ý nguyện.
“Lão Trần ơi, báo chúng ta có thể tốt như giờ bởi vì cái gì trong lòng ai ở xã báo đều biết rõ ràng. Ông nhất định phải tranh thủ đến chỗ Cao tiểu thư giữ được hợp tác trường kỳ đấy! Nịnh bợ ấy, ông biết không? Đến thời điểm nhất định, chúng ta cũng phải biết hạ thấp tư thái.” Chủ biên nói lời cực kỳ thấm thía.
Nếu không có được hưởng qua cảm giác lên ngôi đầu dĩ nhiên sẽ không quá chấp nhất. Nhưng giờ thời thế thay đổi, xã báo họ đã được ngôi đầu rồi, thật … sướng!
Trách không được mỗi người đều không từ bỏ, vẫn luôn muốn dũng mãnh tranh đoạt ngôi đầu.
Trần biên tập: “…… Chủ biên, ngài cũng quá thẳng thắn rồi.”
Chủ biên lời lẽ chính đáng: “Ở trước vinh dự cùng tiền tài, những cái khác không đáng một đồng.”
Trần biên tập: “……” Trăm triệu lần không nghĩ tới, ông là cái loại người này đó, chủ biên.
Chủ biên: “Chỗ Cao tiểu thư bên kia, ông nhất định phải quan hệ cho tốt. Tuy rằng giờ mới bắt đầu hợp tác được một tháng, còn sớm, nhưng chúng ta phải để cô bé biết thành ý của mình như thế nào. Về sau thân phận của cô bé kể cả bị lộ thì cũng sẽ nhìn vào quan hệ cũ với chúng ta mà ưu tiên suy xét. Chúng ta nịnh nọt chút thì sao? Chỉ là muốn quan hệ đôi bên thêm thân thiết thôi. Ông không phải nói cô bé tuổi không lớn sao? Nếu ngày thường có cái gì việc khó thì ông nên giúp đỡ chút. Con gái ấy mà, đều mềm lòng cả.”
Trần biên tập: “Cái này… tôi biết.” Ông nghĩ nghĩ, nói: “Kỳ thật Cao tiểu thư gần đây đang muốn tìm giáo viên gia đình. Tôi thấy cô bé có chút vội. Nếu chúng ta có thể hỗ trợ chắc cô bé sẽ vô cùng cảm kích.”
Chủ biên không thể tưởng tượng nhìn Trần Sĩ Ung, hỏi: “Tìm giáo viên gia đình? Cô bé ở trình độ này còn cần giáo viên gia đình hở?”
Trần biên tập lập tức đáp: “Cô bé tìm cho anh và em trai.”
Chủ biên mạnh mẽ vô tay lên bàn: “Như vậy ông còn chờ chi nữa? Nhanh đi giúp đi chứ! Ông, cái lão già này, sao ông lại thành thật như vậy nhỉ? Ôi, ông trời của tôi ơi, ông khiến tôi lo chết rồi!”
Trần biên tập đáng thương vô cùng: “Chuyện này không phải tôi không muốn giúp. Tôi đã cân nhắc một lượt mà vẫn tìm không thấy người thích hợp đấy chứ.”
Giáo viên gia đình không khó tìm, nếu cẩn thận tìm chắc chắn có thể.
Nhưng tình huống nhà Cao tiểu thư không phải đơn giản như vậy đâu! Hiện tại tiếp xúc một thời gian ông mới biết tình huống cụ thể. Mấy đứa nhỏ tuổi đều không lớn, lại không thể dẫn sói vào nhà.
Hơn nữa, tuổi Cao tiểu thư, nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, tìm một tên nhóc dạy học cũng không thích hợp. Nếu như nói tìm gia sư nữ thì anh trai Cao tiểu thư cũng không phải đứa nhỏ. Tuy nói chỉ số thông minh cậu…… Tóm lại nam nữ khác biệt. Nhà bọn họ đồng ý thì giáo viên nữ kia chưa chắc đã bằng long.
Cho nên dù thường xuyên qua lại, ông có ý giúp cũng chưa tìm được người thích hợp.
Trần Sĩ Ung đem tình huống kỹ càng nói tỉ mỉ cùng chủ biên, cảm khái: “Chủ biên, không phải tôi không muốn giúp, chỉ là, ông xem, tình huống này, tìm người nào thích hợp?”
Chủ biên: “Ông cứ thế không thể khắc phục khó khăn? Được rồi, chuyện này ông giao cho tôi. Tôi sẽ tìm người. Thật là… không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền.”
Trần Sĩ Ung: “…… A.”
Trần Sĩ Ung bên này mới vừa cùng chủ biên nói chuyện xong thì chỉ hai ngày sau, chủ biên bên kia đã tìm được người. Động tác cực kỳ nhanh nhẹn.
Trần Sĩ Ung giờ cũng có thể lý giải vì sao bọn ông vào xã báo cùng thời điểm, người ta nhanh chóng ngồi vào vị trí chủ biên còn mình vẫn là một biên tập nho nhỏ rồi. Làm việc hiệu suất không giống nhau, độ dày da mặt cũng càng khác biệt.
Thành công, quả nhiên không tự nhiên mà có.
Trần Sĩ Ung bên này vừa nhận được tin, thừa dịp lấy bản thảo chủ động cùng Khúc Tiểu Tây nói luôn việc này.
Khúc Tiểu Tây kinh hỉ, “Người quen của chú ư?”
Trần Sĩ Ung: “Không phải, là bà con xa thân thích với nhà chủ biên bọn chú. Thật ra chú cũng chưa gặp đâu. Mỗi tội chủ biên đứng ra bảo đảm cùng chú nhiều lần rằng nhân phẩm không có vấn đề. Nói tóm lại, chú cũng rất tin tưởng. Dù thế chúng ta vẫn nên gặp một chút, cháu tự mình xem xem có được hay không, như vậy ổn hơn.”
Trần Sĩ Ung rõ ràng tình huống nhà bọn cô. Cũng bởi vì rõ ràng nên ông thấy càng cần phải cẩn thận.
Khúc Tiểu Tây bật cười: “Được đó, vậy chú hẹn giùm cháu xem khi nào thích hợp gặp mặt.”
Ý tốt của Trần biên tập Khúc Tiểu Tây ghi nhận.
Trần Sĩ Ung: “Không cần hẹn, chú đã lấy được địa chỉ rồi đây, ngay dưới lầu nhà cháu luôn.”
Khúc Tiểu Tây: “!!!”
Cô kinh ngạc nhìn Trần biên tập, có chút ngơ ngác.
Trần biên tập: “Lúc ấy chú lấy được địa chỉ cũng lắp bắp kinh hãi đấy. Không nghĩ tới còn có chuyện trùng hợp như vậy. Hay là chờ một chút để chú đi xuống cùng cậu ấy nói vài câu trước. Nếu như không thành vấn đề thì cháu mới qua?”
Khúc Tiểu Tây: “…… Được ạ.”
Không biết vì cái gì, Khúc Tiểu Tây trong lòng mơ hồ có một cảm giác quái quái. Trần biên tập giới thiệu giáo viên gia đình kia không phải…… anh chàng áo gió đen chứ?
Lầu hai không phải chỉ có nhà anh nhưng Khúc Tiểu Tây kiên định cho rằng nhất định là anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận