Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 375. Thiên hạ này có thật nhiều người tốt

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Vương tiên sinh lập tức nghiêm mặt nói: “Đây cũng không phải cháu chỉ dạy gì cho hai người, cháu cũng chỉ học trên báo thôi. Thường Hoan Hỉ tiên sinh mới là người đại tài, phương diện nào cũng thành thạo, nếu không phải trong tiểu thuyết của ngài ấy nhắc đến mấy kiểu dáng này thì làm sao cháu biết. Các cửa hàng kia cũng rất thích, nhờ đó mới bán tốt như vậy. Cháu đây không dám kể công.”
Bà lão gật đầu, nói: “Thường tiên sinh là người tốt, cháu cũng là người tốt.”
Nếu không phải người tốt thì nhà bà làm sao có một mùa đông tốt đẹp vừa bán được nhiều đồ vừa có thêm đồ ăn, củi lửa?
Nếu không có những thứ ấy thì một nhà với hai vợ chồng già và một đứa con trai què chân như gia đình bà nào có đường sống?
Bà nói: “Thiên hạ này có thật nhiều người tốt, Thường Hoan Hỉ tiên sinh tốt như vậy nhất định sẽ nhận được hồi báo.”
Vương tiên sinh gật đầu: “Còn không phải sao.”
Hắn nói xong cầm theo củ cải đi xuyên qua sân vào nhà mình. Vương phu nhân đang cùng với hai đứa con gái nhỏ và con trai dán hộp giấy, cũng là những kiểu dáng giống như vậy.
Vương phu nhân: “Ông đã về rồi?” Dì dịu dàng cười: “Đại Nữu Nhi còn chưa về đâu.”
Đứa con gái lớn nhà dì có vẻ ngoài khá xinh xắn nên mỗi ngày đều ra ngoài bán hoa. Chẳng qua dạo này việc kinh doanh lúc tốt lúc kém. Hôm nay muộn như vậy rồi mà con bé vẫn chưa về, không cần nghĩ cũng biết buôn bán ế ẩm. Chuyện này cũng không ngoài ý muốn, số lượng các cô gái bán hoa càng ngày càng nhiều, người mua hoa chẳng tăng lên bao nhiêu, hiển nhiên việc kinh doanh không thể tốt hơn được.
Dì có chút ưu sầu: “Nghe Đại Nữu Nhi nói, đã nhiều ngày nay có thêm không ít cô gái bán hoa, cũng không biết việc bán hàng của con bé thế nào nữa.”
Vương tiên sinh thả tờ báo xuống, lại không có biểu cảm buồn phiền nào, ngược lại còn mang theo một chút vui sướng: “Không sợ.”
Vương phu nhân coi chồng như trời, lập tức truy hỏi: “Đó là……?”
Vương tiên sinh: “Báo mới ra hôm nay, Thường Hoan Hỉ tiên sinh viết về cô gái bán hoa.”
Vương phu nhân đối với vị Thường Hoan Hỉ tiên sinh này có thể nói là ngả đầu bội phục từ sâu trong tâm khảm. Cả nhà dì có thể trải qua một cuộc sống càng ngày càng dễ chịu tất cả là nhờ từng kỹ năng một được đăng tải trên báo. Những kỹ năng ấy có một số nhà dì có thể sử dụng trực tiếp được.
Số còn lại không làm do không có tiền vốn nên mới không thể thực hiện.
Nhà dì không có tiền vốn chứ một số người khác lại bỏ được khoản phí này. Việc kinh doanh nhiều, nhu cầu thuê người làm cũng tăng lên, những người dân nghèo khổ như nhà dì cũng có thể đi theo uống chút canh.
“Hôm nay có biện pháp mới?”
Vương tiên sinh lập tức: “Nam chính muốn theo đuổi tiên nữ trong mộng của mình mà nghĩ ra cách tặng hoa. Thế nhưng y lại cảm thấy những đóa hoa tục tằng đó không xứng với tiên nữ tốt đẹp nhà mình. Tiên nữ vừa mỹ lệ vừa hào phóng sao có thể để những tục vật đó vấy bẩn được? Vì thế y quyết định tạo ra và hoa độc nhất vô nhị.”
Vương phu nhân: “???”
Vương tiên sinh: “Y nhắc đến một phương pháp nhuộm màu đơn giản biến cánh hoa hồng màu đỏ rực chuyển thành màu xanh lam. Nghe nói ở những quốc gia phương Tây xa xôi quả thật có một loại hoa được gọi với tên Lam sắc yêu cơ. Loại hoa này khó trồng nên đã hiếm lại càng hiếm, giá trị vô cùng đắt đỏ. Tuy y không thể tự mình chồng nhưng lại nghĩ ra cách làm ra hoa 'giả'. Tóm lại y hái hoa xuống, nhân lúc hoa vừa được hái khỏi cây chưa lâu tiến hành nhuộm màu, như vậy tỉ lệ thành công càng cao.”
Vương phu nhân kinh hỉ: “Hoa như vậy vừa nghe đã thấy đặc biệt.”
(*) Kinh hỉ: Kinh ngạc + vui mừng
Vương tiên sinh gật đầu: “Điều cần chú ý ở đây chính là những nguyên liệu nhuộm màu mà Thường Hoan Hỉ có viết trong tiểu thuyết. Những nguyên liệu này không khó tìm, muốn màu sắc giữ lâu một chút thì yêu cầu với thuốc nhuộm cao hơn, giá bán cũng sẽ đắt hơn xíu. Dĩ nhiên có loại thuốc nhuộm giá rẻ, loại ấy sẽ khiến hoa không bền màu. Tôi nghĩ vườn hoa bên kia đọc được cái này chắc chắn sẽ tung ra thị trường loại hoa giá rẻ. Không cần đoán cũng biết thị trường sẽ có một làn sóng bán hoa mới.”
Vương phu nhân vội gật đầu: “Nếu như vậy thì kể cả có nhiều người bán hoa cũng không sao.”
Vương tiên sinh bật cười: “Hơn nữa, chúng ta còn có thể tranh thủ bán trước!”
Vương phu nhân kinh ngạc nhìn về phía Vương tiên sinh.
Vương tiên sinh cực kỳ kích động, hắn nói: “Mấy loại thảo dược dùng để nhuộm màu hoa này tôi vừa lúc có biết, ngay bên ngõ nhỏ nhà chúng ta cũng có, chúng ta sẽ mua thêm chút đồ khác còn thiếu là có thể thực hiện. Tôi nghĩ vườn hoa bên kia dù có phản ứng nhanh cũng không thể lập tức thực nghiệm thành công ngay ngày mai được. Chúng ta có thể tranh thủ bán sớm khoảng hai - ba ngày. Kể cả thời gian không nhiều thì chúng ta cũng có thể kiếm được một chút.”
Vương phu nhân vui mừng che miệng lại: “Vậy giờ tôi sẽ đi tìm Đại Nữu Nhi luôn.”
Vương tiên sinh lập tức: “Đi đi, sau đó hai người chúng ta cùng thử nghiệm một chút xem sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận