Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 332. Tính toán tài sản

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Cứ như Trần biên tập đấy thôi, ông là người vui sướng nhất, cứ mỗi lần lấy được nhiều bàn thảo tức là nguy hiểm do gặp gỡ nhiều lần cũng giảm bớt. Bằng không số lần ông đến đây càng nhiều thì càng lo bị người ta phát hiện, rồi nhận ra ai là 'Thường Hoan Hỉ'.
Đây chính là vương bài của xã báo bọn ông đấy, tuyệt đối không để kẻ khác đào đi mất. Quyển tiểu thuyết này của Khúc Tiểu Tây còn bùng nổ hơn hẳn hai quyển trước đó, cứ mỗi lần đăng lại nhận được tán thành vô cùng lớn của độc giả.
Tiểu thuyết của cô trước đến nay không quá phức tạp mà luôn cố gắng theo đuổi thị hiếu chung. Không ít người cảm nhận sâu sắc được từ áng văn của cô có thể học được vô số tri thức sinh hoạt thường ngày.
Đó mới là chân chân chính chính sử dụng được.
Gần đây Khúc Tiểu Tây lại thu về tay vài bút tiền lớn. Một trong số đó là lợi nhuận từ xuất bản sách. Quyển tiểu thuyết đầu tiên của cô xuất bản bán rất chạy, đã in thêm vài lượt. Do đó nhà xuất bản Dương Quang quyết định ký hợp đồng xuất bản quyền thứ hai và thứ ba với cô.
Tuy quyển thứ ba còn chưa kết thúc nhưng bộ tiểu thuyết này chắc chắn không dừng lại ở một quyển nên cũng không ảnh hưởng đến việc xuất bản.
Đây chính là nguyên nhân Khúc Tiểu Tây thu về kha khá tiền. Tần An nhìn thì có vẻ không giống với người thiện tâm gì nhưng Khúc Tiểu Tây thấy hợp tác với nhau cũng được. Chỉ có hợp tác với những người khôn khéo như vậy mới không để xảy ra vấn đề gì.
Ngoài số tiền này, Khúc Tiểu Tây còn nhận được phí cải biên từ bộ . Bên kia còn hi vọng cô có thể làm cố vấn, Khúc Tiểu Tây không do dự từ chối ngay.
Khoản tiền thứ ba thu được đến từ việc viết kịch bản cho Lê quản lý. Thực tế Khúc Tiểu Tây trước giờ chưa từng viết kịch bản. May mắn cô có nhiều kiến thức hơn so với những người ở thời đại này nên vẫn có lợi.
Khéo làm sao mà cả ba khoản tiền trước sau đến gần như cùng một lúc.
Ngoại trừ Lê quản lý 'khôn khéo' gửi cho cô 'cá chiên bé' thì những người khác đều trả tiền mặt.
Khúc Tiểu Tây không muốn giữ quá nhiều tiền mặt trong tay nên định mang Tiểu Đông và Tiểu Bắc tới bách hóa thương trường. Ý định ban đầu của cô là mua cho Tiểu Đông một chiếc đồng hồ. Cô muốn đổi sang vàng không tiện lắm, đương nhiên cô cũng có thể tìm Túc Bạch nhờ giúp đỡ nhưng Khúc Tiểu Tây muốn tránh việc thiếu nhân tình của người ta quá nhiều.
Dù sao những đồ vật quý giá mua vào cũng không lỗ.
Ban đầu cô còn chưa nghĩ tới việc mua đồng hồ. Sau này mới suy nghĩ cẩn thận thấy Tiểu Đông tuổi không còn nhỏ nữa. Trong tay cô lại có tiền mặt nhiều như vậy, thế sao không mua cho anh trai mình một chiếc đồng hồ? Dù sao cũng phải có, chi bằng giờ mua luôn.
Những món đồ đắt đỏ như vậy kể cả bị giảm giá trị cũng còn hơn tiền giấy trượt giá.
Khúc Tiểu Tây không tin tưởng nhất chính là giá trị tiền tệ của thời kỳ này.
Ba anh em cùng nhau đi vào bách hóa thương trường, đến thẳng quầy bán đồng hồ nhập khẩu, anh trai bán hàng vẫn là người trước đó. Khúc Tiểu Tây nghĩ nếu mình là ông chủ chắc cũng không muốn đổi người. Người đâu mà vừa đẹp trai vừa khéo miệng, dĩ nhiên thích hợp làm người bán hàng nhất rồi.
Dưới sự giới thiệu của anh trai bán hàng, Tiểu Đông thử đi học mấy chiếc đồng hồ, cuối cùng chọn được một chiếc đồng hồ tao nhã lịch sự có đính vụn kim cương.
Cậu biết chiếc đồng hồ này rất đắt nhưng có lẽ nhờ Khúc Tiểu Tây mưa dầm thấm đất mà cũng hiểu mua đồ đắt không có nghĩa là lãng phí. Bởi vậy cậu không cố tình chọn những chiếc giá rẻ mà chủ yếu hướng đến món đồ mình thấy thích.
Tiểu Bắc đứng bên cạnh nhòm nhòm ngó ngó xem náo nhiệt, vừa cười hì hì vừa đảm nhận vai trò 'tham mưu'.
Những người có thể khiến Đỗ Bách Tề mở miệng quả thực quá ít, anh trai bán hàng liếc mắt đã nhận ra Khúc Tiểu Tây, hơn nữa còn chủ động đi tìm giám đốc. Lần này không giảm giá đến 30% như trước đó nhưng cũng bớt được đến 15%.
Cả giám đốc và anh trai bán hàng đều hiểu, chỉ cần những người có thể bỏ tiền mua những món đồ đắt như vậy, người ta mua một lần hai lần thì sẽ tiếp tục mua lần thứ ba, lần thứ tư. Một khi đã như vậy thì việc giảm giá 15%, chính là cách có thể giữ chân khách hàng quen, khi đó lợi nhiều hơn hại.
Số tiền còn lại trong tay Khúc Tiểu Tây không nhiều, cô nghĩ nghĩ rồi vẫn mang theo Tiểu Bắc nhìn quanh một vòng, hỏi: “Em có thích cái nào không?”
Tiểu Bắc gật đầu, chỉ chỉ một cái trong đó: “Em thích cái này.”
Đừng nhìn Tiểu Đông và Tiểu Bắc là hai anh em lại lớn lên cùng nhau chứ ánh mắt hai người hoàn toàn khác, niềm yêu thích cũng không giống nhau. Tiểu Đông có xu hướng thích những gì đơn giản, lịch sự lại tao nhã một chút. Tiểu Bắc không như thế, cu cậu với Khúc Tiểu Tây giống nhau, đều thích những kiểu dáng xa hoa.
Khúc Tiểu Tây hỏi thử giá rồi tính toán số tiền còn lại trên tay mình, hơi thiếu một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận