Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 365. Vẫn phải hưởng thụ chứ

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Quả nhiên đến tối muộn, hắn ta gần như đã có trong tay tư liệu khá đầy đủ về các mối quan hệ của Khúc Tiểu Tây. Thực tế lúc mới gặp, Lôi Tử đã làm việc này, tuy nhiên khi đó hắn ta chỉ coi cô như một thiếu nữ mà mình thấy hứng thú. Bây giờ phương hướng điều tra với lúc đó hoàn toàn khác nhau.
“Lão đại, Cao Nhược Huyên chính là tác gia thần bí nhất của Báo Nhân dân - Thường Hoan Hỉ.”
Lôi Tử gật đầu, chuyện này cũng không ngoài ý muốn, hắn ta đã mơ hồ có chút suy đoán. Nếu như cô gái này không có một thân phận đặc thù thì chắc chắn không thể khiến Vu lão tiên sinh nhìn với con mắt khác như vậy. Ít nhất trong mắt hắn ta, Vu lão tiên sinh đối xử với cô nàng rất khách khí, cũng có vẻ khá thích.
Hơn nữa ông ta còn không giấu diếm loại thưởng thức này với Cao Nhược Huyên, đây rõ ràng là một dấu hiệu.
Ông ta còn muốn nói cho mấy người bọn hắn biết, ông ta thưởng thức Cao Nhược Huyên, càng không muốn có người động vào cô ấy.
Có lẽ bản thân Cao Nhược Huyên cũng không biết được ý tứ ẩn dụ trong từng lời nói của ông ta, bọn hắn dĩ nhiên làm gì có chuyện không hiểu.
Đúng vậy, bọn hắn, hắn ta và Đỗ Bách Tề.
Hắn ta thừa biết gần đây Đỗ Bách Tề có qua lại với Vu gia, hắn ta còn thấy rất tò mò, lấy địa vị của Vu lão tiên sinh như vậy sao có thể dính dáng đến mấy kẻ giang hồ như Đỗ Bách Tề được? Giờ hắn đã nhìn ra chút liên quan bên trong. Chỉ sợ bởi vì có Cao Nhược Huyên.
“Chỉ sợ cô nàng tự bản thân cũng không biết vai trò của mình trong đó là gì.” Lôi Tử lầm bầm lầu bầu.
“Lão đại, còn có một việc.”
“Nói.” Lôi Tử ngẩng đầu, nhìn gã.
“Em thấy thân phận Cao Nhược Huyên này có chút vấn đề, lúc em điều tra cô ta còn đi tận về nguyên quán. Thế nhưng ở bên kia lại gửi hồi âm cho em rằng căn bản không có người này. Tuy nói thế cục hiện tại tương đối hỗn loạn nhưng em nghĩ Cao tiểu thư cũng không phải người bình thường gì, cô ta lợi hại như vậy, chắc chắn không phải người thuộc gia đình bình dân. Nếu là người xuất thân từ gia đình giàu có thì sẽ không chỉ có ba anh em. Hồ sơ trả lại không tìm ra người nào khác. Thế nên em cho rằng cô ta có vấn đề.”
Lôi Tử hơi hơi híp mắt, trầm mặc.
Mãi sau, hắn ta đột nhiên cười: “Thẩm Hoài đối với cô ấy đặc biệt không giống kiểu đó. Tôi nghĩ cô ấy có quan hệ gì đó với Thẩm Hoài, cậu cứ theo đường Thẩm Hoài này mà tra.”
“Thẩm tiên sinh?” Tâm phúc nghĩ nghĩ, nói: “Muốn nói về chuyện Thẩm tiên sinh thì em còn nhớ lúc trước em có điều tra, anh ta đã từng có một chuyện như này.”
Gã rơi vào hồi ức, nghĩ nghĩ một chút mới nói: “Con trai Thẩm Hoài đã từng bị bỏ rơi một lần, do vợ nhỏ nhà anh ta hạ độc thủ. Sau này lại nghe nói nhờ có Đỗ Bách Tề mới tìm lại được. Em đã điều tra kỹ càng tỉ mỉ mới phát hiện hóa ra chuyện không phải như thế. Mấy người bọn họ đối ngoại tuyên bố do Đỗ Bách Tề giúp đỡ. Thực tế con anh ta lại được Cao Nhược Huyên cứu. Đây cũng là nguyên nhân tại sao con anh ta, Tiểu Bảo lại có quan hệ tốt như vậy với một nhà Cao Nhược Huyên, chứ không phải như mọi người vẫn nghĩ là quan hệ hàng xóm. Anh nói xem, Thẩm Hoài với cô ta đối xử không giống nhau có phải vì nguyên nhân này không?”
Lôi Tử: “Có khả năng.”
“Còn có một chuyện.” Tâm phúc nói: “Vẻ ngoài của Cao Nhược Huyên ……”
Thẩm mỹ của mỗi người không giống nhau, mà thẩm mỹ của Thẩm Hoài lại càng tốt, thể hiện rất rõ ràng. Hắn ta thoát khỏi ma chú 'thế thân' không phải giống như cách mọi người vẫn nghĩ, mà đơn giản cho rằng những kẻ đó đều không phải người trong trí nhớ.
Thế nhưng trải qua nhiều năm như vậy, mắt thẩm mỹ của hắn dần hình thành thói quen, chính là những cô gái có phong cách như vậy.
Cho nên hiện tại hắn ta tìm phụ nữ kiểu gì cũng có một vài đặc điểm như vậy. Những người đó hoặc nhiều hoặc ít đều có vài phần tương tự với Cao Nhược Huyên.
“Cao Nhược Huyên rõ ràng rất giống loại hình anh ta thích, vậy mà anh ta lại không xuống tay. Tôi hoài nghi Cao Nhược Huyên liệu có phải con riêng của anh ta hay không.”
Lôi Tử: “……”
Hắn ta sâu kín nhìn tên tâm phúc trước mặt, chậm rãi nói: “Thẩm Hoài dù có thiên phú dị bẩm cũng thể mới mười mấy tuổi đã sinh con gái được.” Hắn ta cúi đầu tự hỏi: “Được rồi, chuyện Cao Nhược Huyên cậu tạm thời không cần điều tra nữa. Tôi nghĩ nếu như có ý muốn giấu giếm, cậu có muốn tra cũng tra không được gì đâu.”
Tâm phúc: “Vậy anh xem……”
Lôi Tử: “Cô ấy là ai không quan trọng, quan trọng là cô ấy có thể mang đến cái gì. Tóm lại, chuyện này cậu ngậm miệng lại cho tôi, không cần nói nhiều.”
“Vâng!”
Lôi Tử đứng dậy, nhìn bóng đêm bao trùm khắp không gian bên ngoài cửa sổ, ngựa xe như nước, nói: “Cậu sắp xếp cho tôi một chút, tôi muốn xem sách của Thường Hoan Hỉ.”
“Vâng.”
Lôi Tử: “Tìm một cô gái xinh đẹp qua đây cho đọc sách cho tôi.”
“Vâng.”
Hưởng thụ, vẫn phải hưởng thụ chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận