Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 99. Xuân phong đắc ý

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Một bài cô viết cực kỳ chua ngoa, lập luận phê bình rõ ràng để tạo ra sự khác biệt với những kẻ bình luận khác, từ sự khác nhau mà tạo ra điểm sáng. Phê bình hết lời nhằm mục đích kích thích mọi người xem bộ phim này rồi đánh giá xem ai đúng ai sai.
Một bài khác dĩ nhiên cô sẽ đặt bản thân vào địa vị "bạn bè" rồi đánh giá bộ phim này rất tốt, nữ chính diễn chưa đạt nhưng chút tì vết không che được ánh sáng của viên ngọc thật. Hơn nữa một người đẹp như vậy cũng có thể khiến người xem phim “bổ mắt”.
Chờ buổi chiều Lê quản lý trở về, Khúc Tiểu Tây đã viết xong 4 bản thảo. Tốc độ như vậy làm Lê quản lý phải nghẹn họng nhìn trân trối.
Chẳng qua sau khi xem xong, nội tâm gã cảm thấy hoàn hảo viết ra không phải qua loa, hấp tấp như ứng phó trả bài. Ngược lại còn kích thích ham muốn của người đọc.
Vì sao lại nói như thế?
Nếu đã xem sẽ coi là thật, rồi bản thân nguyện ý tin tưởng vào nội dung bình luận phim, sau đó tiêu vài mao tiền đi rạp chiếu phim xem, cuối cùng đánh giá bộ phim đó đáng được bao nhiêu điểm.
Thế thì bản thân đã cũng có thể chấm điểm rồi.
Làm một người quản lý tuyên truyền, Lê quản lý sau vài phút tán thưởng liền nhận ra được ý đồ che giấu phía sau từng bài viết của Khúc Tiểu Tây. Cách làm của cô như vậy không phải thật sự muốn phê bình mà còn có ý đồ kéo độc giả vào rạp chiếu phim.
“Cao thủ! Thật là cao thủ!” Lê quản lý cũng không biết nên hình dung như thế nào mới tốt. Dù sao gã cũng cảm thấy, Khúc Tiểu Tây siêu lợi hại. Nếu như người này đồng hành, trợ giúp mình thì đám người kia thêm một người, bớt một người cũng không có năng lực đánh trả.
Cũng may, cô nhóc thuộc phe mình.
Cô nhóc không chỉ thuộc phe gã mà còn giúp gã nữa chứ.
Lê quản lý mắt lấp lánh nhìn Khúc Tiểu Tây: “Cô Cao, cháu nói xem, cháu làm sao nghĩ ra để viết vậy? Đầu óc này ăn gì mà giỏi thế? Cùng là người sao lại chênh lệch lớn đến như vậy chứ?”
Khúc Tiểu Tây chỉ điểm cho gã: “Nếu mấy người muốn làm marketing cho một bộ phim thì trước hết phải khiến bản thân nó có nhiệt độ đã. Dĩ nhiên loại nhiệt độ này không phải một mặt, chỉ khích lệ hoặc chỉ phê bình được. Phải có đồng thời cả hai, tạo ra sức hút lớn thì mới có thể kích thích nhiều người đến rạp. Thậm chí có thể biến thành toàn dân đều tham gia phê bình, khi đó mức độ nổi tiếng của bộ phim hay của Đào Mạn Xuân đều tăng lên cả. Thậm chí mấy người còn có thể thiết lập một chỗ chấm điểm tại các rạp chiếu phim. Người ta xem xong có thể trực tiếp ghi điểm mà mình tự đánh giá lên trên vé xem phim rồi thả vào đó. Mấy chú muốn tạo nhiệt thì phải toàn dân tham dự mới được.”
Đương nhiên cái gọi là toàn dân tham dự phải là người có thể tiêu tiền.
Vì sao lại nói thế? Những người nghèo khổ bần cùng thực sự dù có náo nhiệt đến đâu cũng khó có thể khiến họ tiêu tiền cho việc xem phim. Những kẻ có thể tiêu tiền thì dù xem hay không xem nói không chừng đều sẽ bị kéo vào rạp.
Khúc Tiểu Tây: “Chú cứ về cẩn thận suy nghĩ xem sao.”
Khúc Tiểu Tây lại lần nữa một câu đánh thức người trong mộng, Lê quản lý nhìn ánh mắt cô như đang nhìn vị thần cao cao tại thượng.
“Cô Cao, chú chú… chú chú chú…. Giờ chúthật không biết nên nói như thế nào! Hay… chú cứ đi nấu cơm đã?”
Lê quản lý vội lẻn vào phòng bếp, Khúc Tiểu Tây nở nụ cười, lại viết thêm cho gã 2 bản thảo nữa.
Không ngoài dự kiến của Khúc Tiểu Tây, gần đây khắp phố lớn, hẻm nhỏ đều nói về tin tức lớn nhất, chính là bộ phim mới này. Mấy rạp chiếu phim ở Thượng Hải hôm nào cũng chật ních, nghe nói vài thành phố lân cận cũng như thế. Thậm chí có vô số độc giả viết thư gửi đến xã báo thổ lộ với Đào Mạn Xuân.
Dĩ nhiên có người thích thì cũng có người ghét, có người còn cảm thấy kỹ thuật diễn của cô ta liên lụy cả bộ phim, ngược lại làm cho bộ phim vốn có thể trở thành kiệt tác giờ xếp vào hạng "phổ phổ thông thông".
Ảnh chụp đẹp, người thật còn đẹp hơn.
Tuy kỹ thuật diễn bị người lên án nhưng Đào Mạn Xuân lại lập tức trở nên nổi tiếng. Kể cả người không xem phim cũng biết có một nữ minh tinh xinh đẹp nhất tên Đào Mạn Xuân.
Không thể phủ nhận Đào Mạn Xuân xác thật rất đẹp nhưng nhận được khen ngợi như hiện tại thì chắc chắn không đủ.
Mặc kệ khi nào, đẹp do cách nhìn của từng người, tóm lại không phải ai cũng có thẩm mỹ giống nhau.
Chẳng qua không chịu được sự xào xáo của báo chí thôi.
Nói dối của vạn người sẽ dần dần biến lời nói dối ấy thành sự thật hiển nhiên.
Huống chi Đào Mạn Xuân vốn dĩ đẹp thật.
Vé xem phim bán chạy, mức độ nổi tiếng cao, danh tiếng về sắc đẹp được tuyên truyền rộng rãi. Tuy rất nhiều người nói kỹ thuật diễn không tốt thì đã sao? Bản thân Đào Mạn Xuân lúc này chẳng thèm để ý!
Trong khoảng thời gian này á, cô ta cảm thấy thật xuân phong đắc ý.
*Dịch nghĩa: tắm mình trong gió xuân dễ chịu. Ý nghĩa: ban đầu, “xuân phong đắc ý” dùng để chỉ cảm giác đi thi mà đỗ đạt công danh, sự nghiệp phất lên. Về sau, cụm từ này được sử dụng với nghĩa rộng hơn, ngoài thành công trong sự nghiệp còn chỉ sự mỹ mãn trong tình ái, hôn nhân; nói chung tất cả mọi lĩnh vực mà đạt được thành công thì vẫn có thể sử dụng “xuân phong đắc ý” để hình dung. Nguồn: cloverdane.wordpress.com
Bạn cần đăng nhập để bình luận