Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 52. Người đứng đắn

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Lúc Khúc Tiểu Tây còn vì cùng biên tập xã báo gặp mặt với vấn đề bản thảo dài kỳ bận rộn thì tại Công ty điện ảnh, quản lý tuyên truyền - Lê tiên sinh cũng vội vội vàng vàng chạy về hướng Báo điện ảnh nhân dân. Thời tiết tháng sáu đã bắt đầu nóng bức. Gã vốn đã rất béo, giờ lại phải chạy qua chạy lại liên tục khiến một thân toàn mồ hôi.
Mắt thấy tới dưới lầu xã báo rồi, lại nhìn vài người xe kéo phu bên này đang đứng chờ khách, trong lòng gã điên cuồng chửi bậy.
Cửa Xưởng điện ảnh của bọn gã thì một cái xe kéo cũng không có. Gã phải không ngừng đẩy nhanh tốc độ dưới chân mới chạy được tới đây. Thế mà nhìn bên này xem?? Nhiều xe kéo như vậy. Nhìn rồi liệu tâm trạng còn tốt được không?
Rất nhanh gã đã ném chuyện này ra sau đầu, vội vàng lên lầu.
Báo điện ảnh nhân dân cũng coi như xã báo khá lớn trong ngành xã báo. Chẳng qua nhà bọn gã chủ yếu thiên về tin tức giải trí, phần lớn đều giới thiệu điện ảnh, minh tinh điện ảnh này nọ. Đừng nhìn báo này nội dung ít như vậy mà lầm. Tiêu thụ báo nhà bọn gã cực kỳ tốt đấy.
Người dân luôn mồm nói “Mê muội mất ý chí” nhưng cái đó không bao gồm nội dung bên trong đâu. Hừ, rặt một đám ra vẻ, ngoài miệng nói hay lắm, thân thể lại rất thành thật!
Tương đối thành thật.
Thành thật đến mức rút hầu bao bỏ tiền.
Báo Điện ảnh nhân dân có thể coi như tờ báo bán chạy nhất tại Bến Thượng Hải.
Cũng vì nguyên nhân này mà các công ty điện ảnh lớn đều không dám xem nhẹ tờ báo này. Gần như cứ có phim nào mới chiếu sẽ người giới chuyên môn ở bên này mua một trang báo đề cử. Đây coi như phương thức tuyên truyền thường thấy ai cũng áp dụng.
Người ngoài không hiểu chứ bọn gã làm trong ngành dĩ nhiên phải biết rồi.
Cho nên khi họ nhìn thấy tin trên Báo điện ảnh nhân dân đưa tin có liên quan đến “Lam Thải Điệp” lập tức biết đây hẳn là chiêu trò tiêu tiền tuyên truyền. Đương nhiên cách tuyên truyền cùng bộ phim không sao, ngược lại chỉ tuyên truyền cho Lam Thải Điệp này.
Mặc kệ tuyên truyền cho ai, bọn gã đều thấy được hiệu quả.
Bộ phim mới chiếu kỳ này vừa ra rạp đã chuẩn bộ dạng run run rẩy rẩy như dấu hiệu cần uống “Thuốc viên”. Thậm chí đưa tặng vé xem còn nhiều hơn so với doanh số bán đi, điều đó đã có thể thấy được bộ phim này không được lòng người xem cỡ nào. Thế nhưng ai ngờ được đâu, trăm lần triệu lần cũng không nghĩ tới việc bình luận phim này vừa tung ra đã thay đổi hoàn toàn cục diện. Rõ ràng tuyên truyền cho một mình Lam Thải Điệp nhưng nâng tầm bộ phim hẳn một cấp bậc. Chỉ buổi sáng nay thôi, số vé bán đi đã bằng tổng vé vài ngày cộng lại, kể cả vé ngày hôm sau cũng bán sạch luôn!!!
Quả thực khiến mọi người phải trợn mắt há hốc mồm kinh ngạc. Vốn bộ phim chẳng nhận được quan tâm từ Xưởng điện ảnh giờ cũng đổi khác.
Bọn gã không thể không thừa nhận bài bình luận này viết quá tốt, siêu tốt, cực kỳ tốt!
Bài viết đem tình cảm chân thật nói ra hết, lại kèm theo tính kích động tính và sự mê hoặc không ai thoát khỏi
Nếu không thì sao bên trên lại lập tức chỉ huy gã qua đây chứ?
“Lê tiên sinh, chào ngài.”
Lê tiên sinh vừa lên lâu đã có người khách khí lại đây chào hỏi. Gã cùng người xã báo quen biết đã lâu.
Rốt cuộc công việc có quan hệ lợi ích, không phải sao?
Lê tiên sinh: “Chủ biên mọi người ở đây không?”
“Có đó. Ngài chờ một lát nhé.”
Lê tiên sinh căn bản chờ không nổi, gã lập tức nói: “Tôi trực tiếp qua luôn!” Một chút cũng không thèm quan tâm lời người ta nói.
Gã vội vàng chạy tới phòng chủ biên. Mấy biên tập ngơ ngác nhìn nhau, thấp giọng nói thầm: “Lê tiên sinh làm sao vậy?”
Mọi người đều không hiểu, sôi nổi lắc đầu.
Đương nhiên, giờ họ không hiểu nhưng chẳng mấy chốc chờ nghe đến việc phòng bán vé《 Mộng cũ hôm qua》nhảy vọt doanh số sẽ bừng tỉnh thôi. Giờ thì họ vẫn đang trong tình trạng mông lung.
Lúc mọi người đang phỏng đoán thì Lê tiên sinh đã vào phòng chủ biên. Gã vừa vào cửa đã xúc động cầm tay Trương chủ biên, chân thành tha thiết mà không kém nhiệt tình: “Trời ơi, ông bạn tốt của tôi à, ông nói ông xem, có cao thủ như vậy, sao không giới thiệu cho tôi thế?”
Trương chủ biên: “???”
Trương chủ biên kinh ngạc nhìn về phía Lê tiên sinh, nhìn mặt gã, lại nhìn tay gã đang nắm tay ông. Vèo một cái, ông vội đem tay mình rút ra. Ông cảnh giác nói: “Cậu muốn làm gì?”
Đã sớm nghe nói những kẻ này suy nghĩa tương đối cởi mở nhưng ông chính là một người đứng đắn đấy nhé!
Lê tiên sinh không thấy Trương chủ biên đang trong trạng thái cảnh giác. Gã còn tiện tay đóng cửa lại.
Trương chủ biên: “!!!”
Gã tiến lên một bước, Trương chủ biên lập tức lui về phía sau hai bước, đôi tay giao nhau: “Cậu muốn làm gì? Có chuyện giừ cứ từ từ nói!”
Lê tiên sinh lau cái trán đầy mồ hôi nói: “Lão Trương à, xã báo các ông đúng là ngọa hổ tàng long nhở?”
Trương chủ biên bị gã nói càng thêm không hiểu. Ông nhìn vị trước mặt này, nghi ngờ lại khó hiểu: “Lê tiên sinh, tôi thật sự không hiểu được ý cậu, cậu muốn……???”
Lê tiên sinh lập tức bày vẻ mặt khiếp sợ, cứ như việc ông không biết là sai trái trời đất không thể dung thứ ấy.
Trương chủ biên: “……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận