Xuyên Thành Tiểu Tỷ Tỷ Vạn Năng Của Nam Phụ

Chương 428. Gọi mợ

Editor: Bánh bao chay nhân thịt
Khúc Tiểu Tây một giây hóa thân thành bậc thầy huyền học, nói cứ như chuyên gia: “Chúng ta có thể tìm người có tay nghề cho xây lại mộ, sắm xe sang, cái loại siêu xa hoa đó đó.”
Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc bừng tỉnh: “Hay lắm!”
Khúc Tiểu Tây: “Chúng ta còn có thể đốt một ít……”
Khúc Tiểu Tây bật chế độ lải nhải level max.
Kỳ thật không biết đồ này có sử dụng hay không nhỉ?
Không có ai biết hết!
Nhưng Khúc Tiểu Tây cũng không dám nói, không hay có nào quan trọng?
Đến cô còn có thể xuyên sách thì còn có cái gì không thể tiếp thu?
Xuyên sách thì không huyền học à? Kiếp trước kiếp này không huyền học chắc?
Cái đò đều càng thêm ảo đấy!
Lại nói, loại chuyện này á, cứ thêm càng nhiều đồ thì càng yên tâm!
Khúc Tiểu Tây: “Em thấy chúng ta khó được trở về một lần, lần này có thể làm được bao nhiêu thì làm……”
Tiểu Đông Tiểu Bắc: “Đúng đúng đúng.”
Túc Bạch nhìn bọn cô, nghe có vẻ cực kỳ nghiêm túc!
Mắt thấy sắp đến nơi, Khúc Tiểu Tây lấy hộp đồ hóa trang của mình ra thay đổi thành phong cách quyến rũ lại thành thục. Tiếp đến điểm thêm 1 nốt ruồi lệ khiến vẻ ngoài của cô vừa nhìn đã thấy thương. Dĩ nhiên thoạt nhìn có vẻ già dặn hơn so với tuổi thực tế.
Khúc Tiểu Tây am hiểu nhất làm thế nào trang điểm cho mình xấu hơn, còn những cách trang điểm khác đều bình thường. Cô cũng chẳng biết trang điểm theo phong cách quyến rũ, may mà lần trước được Lam tiểu thư dạy cho chút kỹ thuật nên mấy ngày nay cô mới nhẹ nhàng, không phải tập luyện, thời gian nhờ đó cũng nhiều hơn. Lại nghĩ đến sau này ra ngoài chắc chắn cũng sẽ dùng đến, mỗi ngày sờ đông sờ tây một chút cũng học được kha khá.
Không thể không nói, Khúc Tiểu Tây cô học hỏi nhanh. Hơn nữa cô còn có căn bản nên việc nắm giữ kỹ thuật vẫn còn tốt.
Khúc Tiểu Tây trang điểm cho mình xong thì đội tóc giả được uốn cong thành lọn lớn lên đầu. Tiếp đến sửa sang lại quần áo, đeo thêm một cái kính râm to bản. Bước ra ngoài cô đã chuyển mình thành một cô gái thời thượng. Ngay khi vừa mở cửa, cô đã thấy mấy đứa nhóc trợn mắt há mồm nhìn mình.
Hai ngày nay Tiểu Bảo luôn túm tụm cùng một chỗ với bọn cô nên cũng có thêm kiến thức.
Ấy vậy mà giờ cậu nhìn thấy Khúc Tiểu Tây cũng chỉ có thể khô khan nuốt nước miếng thử gọi một tiếng: “Chị?”
Khúc Tiểu Tây đẩy đẩy kính râm, vẻ mặt mang theo chút vênh váo tự đắc: “Gọi mợ!”
Tiểu Bảo: “……”
Là chị đó, không sai.
Phụ nữ mấy người thật trâu bò, đây quả thực không thể thần kỳ hơn được nữa.
Khúc Tiểu Tây trang điểm xong cũng là lúc nghe thấy tiếng xe lửa dừng lại. Bọn cô ngồi ghế hạng nhất nên đều xuống xe ở đây. Khúc Tiểu Tây mở cửa gần nhất, vừa lúc nhìn thấy Thẩm Hoài và Túc Bạch cùng nhau đi đến.
Phía sau họ là trợ lý và bốn vệ sĩ.
Trông không khác gì lão đại đi dạo phố.
Khúc Tiểu Tây: “…… Mấy người này thật phô trương……”
Thật là… nhìn phô trương biết bao nhiêu.
Cô kinh ngạc nhìn họ, đồng thời mấy người này cũng khiếp sợ nhìn cô. Họ không phải không biết Khúc Tiểu Tây, thế nhưng bây giờ nhìn bộ dạng của Khúc Tiểu Tây mà xem, kiểu gì thế này?
Thật chẳng giống cô chút nào, nếu không phải từ chỗ ghế ngồi đi ra thì chắc họ cũng không thể nào vừa nhìn đã nhận ra cô gái này.
Khúc Tiểu Tây mỉm cười: “Có thể đi rồi chứ?”
Đại khái để phối hợp với phong cách trang điểm quyến rũ phong tình, cô còn cố tình đè thấp giọng xuống khi nói chuyện.
Túc Bạch hơi sửng sốt, liếc mắt đánh giá trên dưới Khúc Tiểu Tây một vòng. Khúc Tiểu Tây giọng nhàn nhạt: “Như thế nào? Chưa từng thấy người đẹp bao giờ à?”
Túc Bạch nhấp môi: “Thấy rồi, em đó.”
Khúc Tiểu Tây lập tức bật cười: “Vậy đi thôi.”
Anh duỗi tay làm một động tác, Khúc Tiểu Tây lại không để ý mà khoanh tay lại, mắt mang theo ý cười nhìn anh. Biểu cảm của Túc Bạch không thay đổi, toàn bộ thần thái rất nghiêm túc.
Tiểu Đông và Tiểu Bắc đi theo cô cũng không thể hiện biểu cảm dư thừa nào. Thẩm Hoài tò mò nhìn Tiểu Bắc lâu hơn một chút rồi lại buồn bực cười cười, tên nhóc này chắc sợ bọn hắn cướp đi chị mình nên mới phòng bị nghiêm ngặt như vậy. Hôm nay còn bày ra trận thế như vầy, quả thực khó có được.
Thế cũng đủ để thấy, hai tên nhóc này tin tưởng bọn hắn đúng như lời Khúc Tiểu Tây nói, cô nói một, họ sẽ không nói hai, vì vậy mới tin tưởng nhà hắn.
Thẩm Hoài lại không biết rằng, thật ra Tiểu Đông và Tiểu Bắc vẫn có chút không yên tâm, đặc biệt là Tiểu Bắc. Chẳng qua lúc ấy Khúc Tiểu Tây vô cùng kiên định, hai cậu cũng không phản bác lại. Sau một buổi tối nghỉ ngơi, khi chỉ còn ba anh em, Khúc Tiểu Tây không thiếu được giảng giải đạo lý cho cả hai nghe.
Cô không sợ Bạch gia cô phu nhân hay Khúc thị. Thế nhưng nếu hai kẻ này mang đến cho cô phiền toái lớn sẽ không tốt. Dù sao lần này bọn cô về đây còn có chuyện khác phải làm, nếu như lộ diện, rồi chẳng may rút dây động rừng thành ra không hay.
Khúc Tiểu Tây luôn có thói quen giảng giải chi tiết từng đạo lý cho hai người nghe. Thành thử ra cả hai cũng quen dần, khi nói chuyện với Khúc Tiểu Tây cũng có một loại ăn ý. Lần này Khúc Tiểu Tây mới chỉ giải thích đơn giản một chút mà Tiểu Đông và Tiểu Bắc đã hiểu.
Nhất là Tiểu Bắc, còn hiểu vô cùng kỹ lưỡng.
Đã hiểu rồi thì dĩ nhiên cu cậu sẽ cố gắng toàn lực phối hợp, không cố ý gia tăng gánh nặng cho chị mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận