Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 239. -

Cô chỉ nói một câu thì các anh trai đã đồng thanh trầm trồ khen ngợi, vỗ tay hoan hô cực kỳ vang dội.
Còn những người khác cũng kích động theo, vừa hò vừa hét.
Kha Mỹ Ngu càng có khí thế hơn, vỗ tay một cái mọi người đều lặng yên: “Vậy cho nên từ hôm nay trở đi, các ông, các bà, các cô dì chú bác hãy cùng ông bà nội cháu học tập bí quyết sống lâu trăm tuổi.”
“Tổ chức của chúng ta phát triển rất nhanh, ở ngoài kia mỗi ngày là một dáng vẻ khác, mọi người lo lắng hãi hùng, khổ sở vất vả cả một đời, bây giờ nhìn thấy Tân Hạ Hoa được thành lập thì càng không nên để lỡ cuộc sống tốt đẹp đang đến!”
“Có thể sống được mấy cái ba năm mười năm, mọi người có thể đi ra khỏi cái thôn nhỏ trên núi này, đi tới Kinh Đô xem nghi lễ kéo quốc kỳ, xem non sông đất nước của Hạ Hoa chúng ta…”
Kha Mỹ Ngu mặc sức vẽ ra tưởng tượng cho mọi người.
Đầu óc bọn họ không khỏi nghe theo lời cô nói mà tưởng tượng ra rất sống động.
Các ông lão bà cụ đều kích động tới mức mặt mũi đỏ bừng.
Đúng vậy, cả đời này bọn họ đều khổ, chiến tranh, tai họa, bệnh dịch… Mỗi thứ trên đều cướp đi mạng sống của vô số người.
Những người có thể sống sót đều thực sự nhận được rất nhiều may mắn!
Đã nếm trải cảm giác khổ đau, bọn họ càng ham những ngon ngọt kia hơn người khác.
“Thật ra sống lâu trăm tuổi không hề khó, chỉ cần ngày bình thường mọi người ăn nhiều đồ ngọt một chút, trở thành người sống lâu trăm tuổi là điều dễ như trở bàn tay!”
Kha Mỹ Ngu truyền thụ cho mọi người ý thức giữ gìn sức khỏe.
Bây giờ mọi người đều đang sống trong hoàn cảnh nghèo đói nhưng chỗ bọn họ có thể cải thiện được.
Như ẩm thực này, bọn họ được bao quanh bởi núi non trập trùng, có nguồn lương thực cực kỳ phòng phú, chiếm ưu thế hơn hẳn người ở những thôn xóm khác và người trong thành phố.
Chỉ là bọn họ chưa tận dụng nó một cách tối đa mà thôi.
Một khẩu phần ăn hợp lý với số lượng và tỷ lệ phù hợp có thể cung cấp đầy đủ năng lượng và chất dinh dưỡng cho cơ thể, cân bằng nhu cầu của cả cơ thể, do đó có được chế độ dinh dưỡng hợp lý có thể thúc đẩy cơ thể khỏe mạnh, phòng tránh bệnh tật!
Ví dụ như chủng loại và số lượng đồ ăn, các thôn dân bó tay không có cách nào hết. Bọn họ đã quen việc tiết kiệm, chi tiêu hằng ngày trong nhà đều đến từ lao động vất vả ngày thường, có thể ăn ít đi chút nào thì ăn ít đi chút đó.
Nếu như ăn nhiều quá, bọn họ sẽ không chờ được tới lần phân phát lương thực tiếp theo.
Kha Mỹ Ngu làm kỹ càng tỉ mỉ kế hoạch nhằm vào năm loại chứa nhiều năng lượng nhất là ngũ cốc, các loại đậu và và quả hạch, các loại động vật, rau dưa trái cây và các loại khuẩn tảo.
Mỗi nhà mỗi hộ không thiếu mấy loại ngũ cốc, đậu và rau dưa, quả hạch ở trên núi, các loại nấm cũng phong phú, chủ yếu là các loại chứa nhiều năng lượng như thịt động vật, chủng loại trái cây tốt và dầu, đường, rượu, gần như tương đương với tiền giấy.
Nếu chế độ ăn uống không được điều chỉnh và cải thiện thì trường thọ sẽ chỉ là lời nói suông.
Kha Mỹ Ngu nhìn mấy vị khách quý đặc biệt mời đến, trưởng thôn, bí thư thôn, bí thư chi bộ và bác đội trưởng, nói: “Chú, ông, sau núi rất nguy hiểm, có không ít động vật nguy hiểm trú ngụ thế nhưng chẳng lẽ mọi người chưa từng nghĩ tới việc sử dụng một số chỗ đất hoang để xây dựng trang trại sao?”
“Tổ chức không cho phép cá nhân chăn nuôi quy mô lớn nhưng nhiều công xã đã hợp tác thành lập trang trại chăn nuôi. Nhà chúng ta có thể có được gà vịt trứng cá dồi dào, cuộc sống dư dả, để bọn trẻ con được tiếp nhận nền giáo dục tốt hơn, còn có thể kiếm tiền cho quốc gia, không kéo chân sau tổ chức, một hòn đá ném trúng mấy con chim!”
Vẻ mặt trưởng thôn sầu khổ: “Con gái à, cũng không phải chú không nghĩ tới nhưng có rất nhiều người muốn noi gương người khác thành lập trang trại chăn nuôi, thế nhưng người thành công được thì chẳng có mấy người. Một trận cúm gà, dịch lợn thôi là có thể ném trôi hết toàn bộ tâm huyết của mọi người.”
Kha Mỹ Ngu nhướng mày nhìn các anh trai đang ôm ngực hóng chuyện: “Các anh, các anh thấy thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận