Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 515. -

Các giáo viên đều không được tự nhiên cười nói: "Cô Triệu đừng vất vả quá, tính cách học sinh đã hình thành từ lâu, không dễ quản giáo, cô hãy thư giãn đi.
Con đường tương lai là do bọn chúng tự mình đi, chúng ta làm tròn bổn phận là được, chúng tôi đi ăn cơm trước, cô cũng nhanh lên, sức khỏe là tiền vốn của cách mạng..."
Cô Triệu còn chưa kịp mở miệng, các giáo viên này đã nhanh chóng rời đi.
Bà ta tức giận trừng mắt nhìn Kha Mỹ Ngu đang đắc ý: “Em cố ý!”
Bà ta hoàn toàn có thể tưởng tượng được, hình tượng mình khổ sở gây dựng mười mấy năm qua sẽ sớm sụp đổ.
Thần thức của Kha Mỹ Ngu bao trùm toàn bộ phòng học, sau khi xác nhận xung quanh không có người, cũng không tiếp tục giả vờ nữa.
Cô cười khẩy: "Đúng là em cố ý đấy!
Lúc trước em nhường nhịn cô, là xuất phát từ sự tôn trọng giáo viên, khoan dung cô bằng mọi cách có thể, cũng tận lực làm theo những yêu cầu của cô. Nhưng cô chưa bao giờ biết cái gọi là có chừng mực.
Hiện tại cô lại lôi kéo cả lớp đấu với em. Điều này đã khiến tâm trạng mọi người rất khó chịu!
Cô Triệu, người đang làm trời đang nhìn, cô đừng tưởng trước kia mình làm chuyện ác thần không biết quỷ không hay, cẩn thận oan có đầu nợ có chủ, những ngày này cô cũng đừng nên đi đêm..."
Cô Triệu tức giận đến toàn thân phát run: "Đồ đê tiện, cô lại dám uy hiếp tôi, cô không sợ mình không tốt nghiệp được, thậm chí bị xử phạt, vĩnh viễn không thể lên đại học hay sao?"
Kha Mỹ Ngu nhướng mày, “Trước khi cô chọc tức em, cũng không tra xem em làm cách nào mới có được vị trí này sao? Tại sao người khác chỉ có một mình, mà em lại có thể mang cả nhà đi học?"
Không có bản lĩnh và quan hệ thực sự, làm sao em lại dám ra tay với cô? Sao em lại có thể nói ra chuyện cũ năm xưa của cô?”
Cô Triệu cắn răng, "Không phải cô vô tình cứu người sao, còn có thể có lai lịch gì chứ? Do cô đã lợi dụng ân tình đổi lấy tiền tài và suất đại học, chẳng lẽ cô còn có thể để người khác quản cô cô cả đời?
Tôi khuyên cô, người không có khả năng bảo vệ ai đó thì nên sớm buông tay. Phụ nữ phải học cách tự lập, có sự nghiệp cho riêng mình, độc lập tài chính, mới có thể sống hạnh phúc.
Đàn ông thích ngoại hình của cô, sớm muộn gì cũng có ngày nhìn phát chán. Bọn họ có tham vọng, chắc chắn sẽ chọn một người phụ nữ có ích cho sự nghiệp của họ!"
Kha Mỹ Ngu nhận thấy có người đang tới.
Cô lập tức vỗ vào lòng bàn tay nhiều lần, sau đó ngã xuống đất với tiếng kêu thảm thiết, cũng không biết vì sao trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại hiện lên những vết tay. Mọi chuyện xảy ra trong phút chốc, cô Triệu sửng sốt, cảnh tượng quen thuộc công thức quen thuộc này, khiến bà ta cảm thấy không ổn.
Bà ta ngẩng đầu nhìn ra cửa, quả nhiên nhìn thấy trưởng khoa và trợ lý trưởng khoa đang dùng gương mặt tối sầm trừng mình.
Cô giáo Triệu khó khăn mở miệng: "Con bé này, tôi chỉ nói em mấy câu, sao em lại ngã xuống đất?"
Kha Mỹ Ngu kinh ngạc ôm mặt, sợ hãi thút thít nói: "Giáo sư Triệu, em và đồng chí Tần đã được tổ chức công nhận quan hệ vợ chồng. Cô, cô không thể chọn người khác sao?"
"Em nói cái gì?" Cô Triệu sững sờ, không ngờ Kha Mỹ Ngu lại chụp cho mình một cái mũ như vậy, bà ta tức đến mức không đứng vững: "Kha Mỹ Ngu, em nói chuyện cho rõ ràng, tôi là bà cô ngoài bốn mươi rồi, sao có thể không biết xấu hổ như vậy.
Tôi chỉ nhắc nhở hai em chú ý xung quanh, không cần biết hai em ở nhà làm gì, nhưng ở nơi công cộng thì phải giữ khoảng cách nhất định."
Kha Mỹ Ngu lẩm bẩm: "Dù sao em cũng không có nhân chứng vật chứng, cô muốn nói thế nào mà chẳng được."
Dù sao cô cũng đã xem rất nhiều phim thần tượng, cô sẽ ăn miếng trả miếng đến khi hả dạ mới thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận