Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 487. -

Ngoại trừ Kha Mỹ Ngu hiểu rõ thi đại học bù năm bảy mươi bảy ra thì người còn lại không nhịn được bật cười.
“Được được được, tôi đọc sách là được chứ gì? Hai cái miệng nhỏ của hai người đúng là cớ nào cũng nói được.” Cha Kha dở khóc dở cười.
“Ôi, mẹ cảm thấy Tiểu Tần nói không sai đâu, hai đứa phải cầm sách giáo khoa lên học đàng hoàng. Nếu như bọn nhỏ muốn tới thủ đô thật thì trình độ học vấn cấp hai của hai đứa vốn dĩ chẳng đáng đâu.”
Vừa nhắc tới bọn nhỏ, cha Kha và mẹ Kha lại căng thẳng.
Nếu như ở nông thôn thì thôi, nhưng sau này họ đi theo bọn nhỏ, phải cố gắng để bản thân trở nên ưu tú. Ít nhất cũng không để người khác nhắc tới cha mẹ của bọn nhỏ là bĩu môi chứ?
“Không thì chúng ta lấy bằng cấp ba đi?” Mẹ Kha yếu ớt hỏi chồng của mình.
“Lấy!” Cha Kha gật đầu như đinh đóng cột.
Bà cụ nhìn người này rồi nhìn người kia, vỗ bàn nói: “Vĩ nhân nói sống đến già thì học đến già. Bà già tôi đây cũng phải hưởng ứng lời kêu gọi này, học chung đi!”
Ông cụ hùa theo: “Đúng, học nhiều không có hại, tôi phải bắt kịp sự phát triển của thời đại, nhìn xa trông rộng!”
Kha Mỹ Ngu chạy bịch bịch lên lầu xách bốn chồng sách xuống, là tài liệu giảng dạy từ tiểu học đến cấp hai, sách tham khảo và bài thi!
Ngày kế đúng lúc bám sát theo thông báo tuyển dụng nhân viên nhà ăn.
Phân công công việc trong nhà ăn rất cặn kẽ, cần rất nhiều kiểu nhân viên, hơn nữa khác biệt tiền lương và đãi ngộ rất lớn.
Có bằng cấp có thể làm văn phòng ví dụ như kế toán, quản lý kho, mua sắm vâng vâng. Bằng cấp không cao thì làm nhân viên rửa chén rửa rau, công nhân vệ sinh các thứ. Hơn nữa phân nửa số đó là công việc tạm thời.
Đương nhiên nhà ăn chú trọng nhất là kỹ thuật nấu cơm của công nhân, trong top ba thì trở thành đầu bếp, trong đó cơm Tây thì lên thẳng nhà ăn số ba ở lầu hai!
Phụ trách thi đấu lần này là ban Liên lạc Đối ngoại của hội sinh viên. Họ xin tiến hành thi nấu nướng ở phòng ăn số ba ở lầu hai, mời đầu bếp của trường học làm giám thị. Còn thành phẩm của thí sinh được đưa xuống lầu một, đại diện một trăm sinh viên bình luận chấm điểm.
Đề thi được quy định, đĩa thống nhất, để tránh ăn gian ở mức lớn nhất.
Có hội sinh viên tham gia cũng phá vỡ không ít lãnh đạo muốn thương lượng kế hoạch đi cửa sau.
Thân là đầu bếp của đại học Bách Khoa tỉnh, nấu được thức ăn ở trước mặt toàn thể thầy trò, thỉnh thoảng còn chiêu đãi lãnh đạo cũng là một mặt rất quan trọng thể hiện thực lực của trường học!
Đầu bếp có thể có món sở trường nhưng phải biết nấu thức ăn bình thường của nhà ăn.
Sát hạch được chia làm ba mục. Mục đầu tiên là nấu một ít thức ăn gia đình đơn giản, bao gồm cả thức ăn chế biến bằng bột mì, món xào, canh cháo; mục thứ hai là nấu năm món sở trường của mình; mục thứ ba là điểm tâm ngọt. Đương nhiên, nếu ai biết nấu cơm Tây thì có thể làm thêm đề phụ.
Từ lúc ở riêng mẹ Kha luôn ở trong bếp. Có công thức nấu ăn Kha Mỹ Ngu cung cấp, tài nấu nướng của bà phát triển cực nhanh. Huống chi gần đây bà còn quyết tâm mài giũa, đã lột xác từ lâu rồi.
Mấy mục đầu thì bà còn đang suy nghĩ, sau khi đâu vào đấy rồi thì bắt đầu làm.
Thức ăn nhà càng đơn giản thì phải khảo sát tài nấu nướng của một người. Sau khi đã quan sát truyền thừa của ba đầu bếp, lại khảo sát người cách tân.
Sau khi Kha Mỹ Ngu phát hiện tài nấu nướng của mẹ ruột, thì động lòng để bà tới thủ đô làm món ăn Hạ Hoa chính tông cho người nước ngoài. Không chỉ cung cấp công thức nấu ăn tốt, còn tự dạy bà kỹ thuật cắt tỉa rau của mình.
Mẹ Kha cầm dao lên lia vài cái, sau vài đường dao, thân dao khúc xạ ánh mặt trời đông hiện lên ánh sáng trắng lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận