Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 915. -

Lúc nhận được tiền, bọn họ không cảm thấy oán hận vì mấy tháng tiếp theo sẽ không lấy được tiền nữa mà ngược lại còn cảm kích đơn vị có tình người, trước khi đơn vị được xây dựng, không phát lương cũng không sao cả, bọn họ đi tìm việc để làm.
Hơn nữa không chỉ có họ, những người nhàn nhã trong nhà cũng có thể cùng làm.
Vừa làm một tuần đã lấy được lương rồi, đây được xem như là một nửa lương cơ bản của họ. Nếm được ngon ngọt, ai cũng ra sức làm việc.
Sau đó thỉnh thoảng ở cửa khu lại có dán thông báo nói công xưởng cần tuyển hướng dẫn viên du lịch gì gì đó, sau đó còn liệt kê không ít điều kiện tương đối cao về ngoại hình, học vấn, chỉ cần thông qua kỳ thi khảo hạch, có thể được đóng cửa huấn luyện nửa năm.
Thời gian huấn luyện cũng có trợ cấp, bao ăn bao ở, sau khi học xong sẽ được phát chứng chỉ tốt nghiệp của đơn vị. Đợi sau khi đơn vị mở cửa có thể dẫn đoàn, đến lúc đó lương cứng lẫn thưởng đều tăng lên, thu nhập khả quan.
Chỉ cần có yêu cầu về học lực, mọi người sẽ cảm thấy đây là công việc tốt, vì thế về nhà bọn họ bắt đầu vận động bà con bạn bè.
Sinh viên đại học không nhiều lắm nhưng vừa tốt nghiệp cấp ba thì nhiều vô kể.
Lại thêm bây giờ đơn vị nào cũng trong trạng thái đầy đủ, sinh viên còn có người không được xếp công việc kìa. Vì thế bọn họ hoàn toàn không kén chọn, đều nhao nhao vác sách lên để tham gia tuyển chọn.
Hướng dẫn viên du lịch phải bồi dưỡng, những chức vụ khác cũng cần đào tạo theo hướng chuyên nghiệp.
Mọi người rất trung thành với công việc, đây cũng bắt nguồn từ việc người Hạ Hoa thích cuộc sống an bình, không có suy nghĩ khiêu chiến. Chỉ cần làm việc tử tế, tiền lương tăng đều đều, họ sẽ không có suy nghĩ nhảy máng khác.
Nhân viên phục vụ, nhân viên vệ sinh, bảo vệ, đầu bếp, thu mua, thợ điện và nhân viên bán hàng đều lục tục được tuyển vào.
Các nhân viên trong nhà máy hóa chất báo danh theo sở thích và sở trường riêng.
Kiểu này giống như điền nguyện vọng và các trường đại học hay các chuyên ngành vậy, có nguyện vọng một, hai và ba cùng với sự phù hợp.
Mọi người hiếu kỳ, đồng thời cũng thấp thỏm căng thẳng. Bọn họ càng mong đợi vào đơn vị nhiều hơn.
Tất cả cuộc bồi dưỡng đã bắt đầu, Kha Mỹ Ngu kiểm tra một lượt, thấy khoảng cách với yêu cầu không còn xa nữa thì bắt đầu bước tiếp theo.
Cô tìm các nghệ thuật gia già trong dân gian như người thổi kẹo, cắt giấy, vẽ tranh, thêu thùa, làm gốm, trà đạo, ảo thuật, tạp kỹ,...
Nếu Kha Mỹ Ngu muốn làm chuyện gì đó thì thuyết phục một người chỉ là chuyện đơn giản, không chút khó khăn.
Cô mời được cả nhà nghệ thuật dân gian lợi hại trong thủ đô, hơn nữa còn lấy tấm lòng để cảm hóa, lấy lý lẽ để thuyết phục khiến họ dẫn theo vài đồ đệ nữa.
Kha Mỹ Ngu đưa ra cho các nghệ thuật gia hai cách thức hợp tác, một là gia nhập công ty du lịch Hạ Hoa, lấy tiền lương cứng và tiền thưởng, hai là bọn họ dùng kỹ thuật của mình, công ty du lịch Hạ Hoa dùng đất với quảng bá để ăn chia.
Không chỉ những người này, Kha Mỹ Ngu còn tìm các người có năng lực có thể làm ra được món ăn chính thống từ các vùng miền đến.
Đương nhiên cô cũng có tuyệt kỹ khiến món ăn của các đầu bếp có thêm một tầng kính lọc, lộ rõ sự hiếm có quý giá.
Khi tìm được kha khá nhân thủ rồi, khách sạn, công ty du lịch con, trụ sở chính cũng đã được xây dựng đầy đủ. Các loại đồ trang trí và thiết bị khác đều đang đợi trong kho.
Kha Mỹ Ngu đến tìm các ban ngành có liên quan trong tổ chức để thảo luận, nói ra ưu thế của công ty du lịch, vì người dân mưu cầu hạnh phúc và lợi ích, giải quyết vấn đề việc làm cho bao nhiêu người, thu hút du khách nước ngoài, kéo theo nền kinh tế phát triển,...
Sau khi bàn luận, mỗi quý công ty du lịch Hạ Hoa phải đạt được doanh thu nhất định mới có thể được hưởng các loại ưu đãi giảm giá về giao thông, phiếu vào khu du lịch nhiều hơn các công ty khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận