Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 80. -

Không biết Tần Nguyên Cửu cầm một gói hạt dưa chiên, bỏng nếp, cơm cháy và kẹo sữa đã đứng cạnh cô từ lúc nào.
Kha Mỹ Ngu ôm lấy, vừa răng rắc ăn ngấu nghiến, vừa nhỏ giọng chia sẻ tin tức mình nhận được với anh, còn dùng giọng điệu tức giận bất bình.
Tần Nguyên Cửu rũ mắt xuống, cũng không biết có nghe vào tai không.
Hệ thống Tiểu Vấn đột nhiên ting ting online: "Chúc mừng kí chủ kích hoạt nhiệm vụ phụ ẩn gia hoà vạn sự ưng*!"
*Gia hòa vạn sự hưng được hiểu là gia đình thuận hòa thì mọi việc đều hưng thịnh.
"Kí chủ đã giúp nhà họ Lý vượt qua tin đồn nghiêm trọng, cũng tìm được bạn đời chung thân cho người tốt sáu kiếp* Lý Quyên Mai, ban thưởng 1000 giá trị hòa bình!"
*Đây là “luân hồi” mà Phật giáo nói đến, có nghĩa là một người đã làm việc thiện và tích đức trong sáu kiếp luân hồi.
"Ngạc nhiên hay vui mừng? Kí chủ vừa diệt ác vừa hướng thiện, còn nhận được một lượng lớn giá trị hòa bình!"
Kha Mỹ Ngu sững sờ, sao hóng chuyện một chút lại dính đến bản thân rồi?
"Sao vậy?" Cô gái nhỏ đang líu ríu đột nhiên dừng lại, Tần Nguyên Cửu ở bên cạnh nghiêng đầu nhìn sang.
"Không sao." Kha Mỹ Ngu ho khan hai tiếng: "Ăn hạt dưa bị nghẹn họng."
Cô vừa dứt lời, người bên cạnh đã đưa qua một chiếc ấm quân dụng.
Kha Mỹ Ngu kinh ngạc nhìn Tần Nguyên Cửu, luôn cảm thấy cách thức mở đầu này của trùm phản diện có gì đó sai sai.
Vậy mà cô lại cảm nhận được chút hơi ấm đàn ông ở anh.
Không phải anh định âm mưu gì đấy chứ?
Kha Mỹ Ngu lo lắng nhận lấy, dư quang vẫn dán chặt vào anh, uống một hớp, nhiệt độ nước vừa phải cùng với vị ngọt đặc trưng của mật ong, làm dịu đi cái se lạnh cuối thu.
Hai nhóm con gái bên kia không ai nhường nhịn ai, lúc phim sắp chiếu thì xô đẩy nhau ngồi hai bên lối đi nhỏ.
Vé xem phim của Kha Mỹ Ngu và Tần Nguyên Cửu, vừa vặn ở phía sau Lý Quyên Mai.
Kha Mỹ Ngu chọc chọc người phía trước.
Lý Quyên Mai nghiêng đầu, cố gắng thể hiện vẻ tức giận hung dữ trên khuôn mặt xinh đẹp của mình.
Nhưng khi nhìn thấy Kha Mỹ Ngu thì ngạc nhiên quay người lại: "Đồng chí Kha, em cũng tới xem phim à?"
Nói xong, cô ấy còn chọc chị dâu và người bạn bên cạnh: "Tiểu Mạch, chị dâu, đây là đồng chí Tiểu Kha, hoa khôi quê mình, em kể cho hai người nghe rồi ấy!"
"Thấy không, em nói đâu có sai, đồng chí Tiểu Kha đẹp như tiên giáng trần!"
Kha Mỹ Ngu đang mặc một chiếc áo khoác ngắn màu nâu nhạt mới mua, bên trong là một chiếc áo len mỏng cao cổ màu trắng, bên dưới là quần ống đứng màu đen, trên cổ là một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ chót.
Mái tóc đen nhánh của cô chỉ thắt bím một nửa, phần còn lại xõa ra mềm mại, tôn lên vẻ đẹp mạnh mẽ của nữ sinh Trung Hoa dân quốc.
Trong khung cảnh mờ ảo của rạp chiếu phim, cô vẫn xinh đẹp chói loá như cũ, trong con ngươi mang ý cười tràn ngập những vì sao nhỏ.
Hai người phụ nữ kinh ngạc liên tục gật đầu: "Chào đồng chí Kha!"
Kha Mỹ Ngu cười nhẹ nhỏ giọng nói: "Chào đồng chí Tiểu Mạch, chào chị dâu!"
"Làm gì đấy Lý Quyên Mai, Đông Nhị Mạch, mấy người vô ý thức vừa thôi, không thấy mọi người đang xem phim à, nói lắm thế!" Cảnh Tiểu Thanh lớn tiếng ồn ào: "Mang tiếng nhân viên bán hàng hợp tác xã cung ứng tiếp thị, đúng là làm xấu mặt người dân thị trấn Hoá Nguyên chúng ta!"
Thực ra bộ phim vừa bắt đầu chiếu, đã có rất nhiều tiếng ồn ào vang lên, tiếng cắn hạt dưa, tiếng nói chuyện, tiếng ho khan, tiếng sụt sịt mũi…
Mấy người Kha Mỹ Ngu nói chuyện bằng giọng rất nhỏ, không hề làm phiền đến ai.
Cảnh Tiểu Thanh nhắm vào bọn họ, mà lúc này bọn họ lại không thể không để ý đến người khác mà hét lại.
Lý Quyên Mai vừa xấu hổ vừa tức giận, hai mắt đỏ hoe.
Kha Mỹ Ngu nhíu mày nhìn Cảnh Tiểu Thanh đang tự hào vì thắng một ván, kề tai thì thầm với Lý Quyên Mai: "Đồng chí Tiểu Lý, cô ta đang ghen tị với chị đấy. Đối xử với người như cô ta rất đơn giản, chị chỉ cần sống thật tốt là được, tuyệt đối sẽ dìm chết cô ta bằng dấm."
Lý Quyên Mai sửng sốt: "Cô ta ghen tị với chị?"
"Đúng vậy." Kha Mỹ Ngu trịnh trọng nói: "Không chỉ ghen tị với chị, mà còn ghen tị với chị dâu của chị nữa!"
Lúc này, ba người phụ nữ phía trước đều hơi bối rối: "Đồng chí Kha, chắc là Cảnh Tiểu Thanh ghen tị với chị thật, cô ta suốt ngày theo đuổi đồng chí Phan Vinh Quý, nhưng đồng chí Phan Vinh Quý lại hay đi mua đồ ở Tiền Trang, còn bị con điên Cảnh Tiểu Thanh nhìn thấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận