Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 745. -

Bà cụ sửng sốt, xoa xoa lỗ tai: “Bảo Nhi, cô ta nói tiếng người à? Tại sao bà nghe không hiểu?
Cái chốn khỉ ho cò gáy trong khe núi của chúng ta mà có người nào nghĩ không thông, tặng con gái cho cô ta chứ?”
Đổng Hữu Lan và nhà thằng tư sinh cùng ngày, thân là mẹ chồng, bà cụ rất công bằng, chạy đến hỗ trợ cả hai bên.
Cùng là sinh con gái giống nhau, bảy người nhà thằng tư mừng rỡ không thôi, nhưng Đổng Hữu Lan và Kha Khánh Thư lại dài mặt ra, trong nỗi oán giận của hai người kia, Kha Ân Thục có thể sống sót đã là không tệ rồi, họ còn lòng dạ, thanh thản nuôi con gái cho người khác sao?
Kha Khánh Thư và Đổng Hữu Lan không phải là người lương thiện, chịu thiệt mà không nói tiếng nào như vậy!
Để cho bọn họ làm nhiều thêm một chút việc, bọn họ đều hận không thể để cho toàn bộ người trong thôn biết.
Ngược lại, bà cụ liếc mắt nhìn Kha Mỹ Ngu, thật ra cháu gái nhỏ nhà mình quả thật không phải là con ruột của hai vợ chồng thằng tư, cô thay thế đứa bé không có phúc kia, lớn lên ở nhà họ Kha cho đến nay.
Chỉ là, nhà kia vẫn không có người tới cửa nhận thân.
Chuyện này ngoại trừ ông cụ biết rõ tình hình cụ thể, bà ấy với vợ chồng thằng tư cùng lắm là biết điều kiện trong nhà Ngu Bảo Nhi rất tốt, còn những thứ khác, mọi người cũng không rõ ràng lắm.
Chắc chắn Kha Khánh Thư và Đổng Hữu Lan không biết, cho nên đáng ra sẽ không xuất hiện chuyện mạo danh thay thế.
Bà cụ hơi tức giận: “Bà cảm thấy chắc chắn việc này còn uẩn khúc!”
Kha Mỹ Ngu hơi nhíu mày, trong nội dung cốt truyện cũng chưa từng viết nữ chính còn có vụ người thân đầy sáo rỗng thế này đấy.
Chẳng lẽ con bướm như cô đã quạt cho cốt truyện bị lệch đi?
Chờ Ứng Yến trở về, Kha Mỹ Ngu lập tức kéo anh, nhỏ giọng kể lại chuyện giữa trưa hôm nay: “Kha Ân Thục lòng dạ hẹp hòi, cũng không biết là nhà nào nhận lại cô ta.
Đại viện Bắc liên quan đến quyền lực, em lo cô ta sẽ gây trở ngại cho chúng ta.”
Tiểu Quỷ Vương vừa tìm được một bộ thân thể hết sức thích hợp, nó đang thích ứng còn Vọng Đế Xuất đi theo hỗ trợ.
Kha Mỹ Ngu mang thai bốn bé con trong bụng, sợ bọn nhỏ thiếu dinh dưỡng, thể chất không ổn nên cô thường xuyên dùng linh lực bồi dưỡng cho bé con, việc này không chỉ tiêu hao phần lớn linh lực, mà còn cực kỳ phí thần thức.
Cô cũng không có tinh thần dư thừa để điều khiển hạc giấy tìm hiểu tin tức.
Ứng Yến vỗ vỗ tay cô, sau đó đặt tay lên bụng cô, anh lập tức cảm giác được bên trong giống như có một ổ cá chạch, bắt đầu lăn qua lăn lại chào hỏi mình.
“Ngày mai anh sẽ gọi điện thoại cho Tấn Nguyên hỏi thăm một chút.”
“Em đừng lo lắng, dù có chuyện gì cũng có anh ở đây, cô ta không nhảy nhót khắp nơi được đâu. Kể cả cô ta có là máu mủ của nhân vật lợi hại nào đó ở đại viện Bắc cũng chẳng sao cả.
Hiện tại chính là Hạ Hoa mới, không có chuyện dùng quyền thế chèn ép người dân. Chỉ cần cô ta dám, chắc chắn anh sẽ kéo cả nhà cô ta xuống nước!”
Cô gái trước mắt chính là người anh đặt trong lòng cả hai đời, chính anh cũng không nỡ động đến cô, sao có thể để cho người khác bắt nạt?
Có điều bàn tay anh bị đám nhóc kia đạp tê dại, Ứng Yến không nhịn được vỗ nhẹ một cái: “Ở trong bụng đã ầm ĩ như vậy, sinh ra rồi còn quậy đến thế nào nữa? Không được chọc mẹ của các con!”
Kha Mỹ Ngu thấy anh nghiêm túc dạy dỗ đám bọn nhỏ còn chưa chào đời thì không nhịn được nở nụ cười, sau đó nghiêm mặt không vui: “Làm sao, con của em còn chưa ra đời, anh đã không cho bọn nhỏ sắc mặt tốt sao?”
Ứng Yến sửng sốt, cười ôm người hôn một lát, vợ chồng son thở hồng hộc nhìn nhau triền miên.
Thân thể anh vẫn luôn tốt, lại có Kha Mỹ Ngu len lén điều dưỡng, bây giờ giống như thằng nhóc con thèm khát cô không thôi. Người ta nói phụ nữ mang thai qua ba tháng đầu, hai vợ chồng vẫn có thể nếm thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận