Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 651. -

Thời điểm từng người bọn họ tìm được đối tượng, đều theo thói quen kéo đến trước mặt Kha Mỹ Ngu, xem có duyên với cô gái đó không. Chỉ cần cô không gật đầu thì việc này không thành được.
Ồn ào đến mức trên người Kha Mỹ Ngu treo hai ngữ “Bà Nguyệt” chói lọi!
Tất nhiên, Kha Mỹ Ngu cũng tặng quà đến mức nhũn tay...
Mọi người thay đổi đáng mừng, nhưng quốc gia cũng đã xảy ra quá nhiều chuyện, vui sướng, bi thương, vẫn không thể cản trở quỹ đạo của lịch sử.
Dưới sự hướng dẫn liên tục của Kha Mỹ Ngu, các anh đã cống hiến hết mình cho việc học, đều đạt được tư cách học nghiên cứu sinh tại Đại học thủ đô.
Chủ yếu là do bóng tối trước bình minh đặc biệt kéo dài, trong thời gian chờ đợi, tốt hơn hết là trang bị cho mình kiến ​​thức, đợi gió xuân thổi qua, giương cánh bay lượn!

Cha Kha, mẹ Kha cũng được hưởng lợi từ thành tích xuất sắc của các con, được chuyển đến Đại học thủ đô nơi con gái đang nhập học.
Phải rời khỏi nơi họ đã sống được hai năm rưỡi, người nhà họ Kha đều không muônns rời khỏi ngôi nhà hai tầng này.
Nhưng bọn họ càng khát khao và hướng tới tương lai hơn!
Kha Mỹ Ngu cũng mơ hồ cảm nhận được cốt truyện giữa nam và nữ chính sắp bắt đầu rồi...
Cả nhà Kha Mỹ Ngu quay về thôn Lạc Phượng, mặc dù họ đều được cử đi học nghiên cứu sinh nhưng cũng phải đợi giấy thông báo trúng tuyển.
Hơn nữa khoảng thời gian này trường đại học đang trong giai đoạn ôn tập, kiểm tra, tân sinh viên báo danh vào tháng tám, tháng chín nên họ đi đâu cũng không có người, không có chỗ sắp xếp cho.
Đơn về công tác của cha mẹ Kha đều được phê chuẩn cả rồi, đợi khi họ bôn ba qua đây, làm chưa được mấy ngày đã lại phải xin nghỉ nên cũng có ý định báo danh cùng đám trẻ luôn.
Trong thôn có máy kéo, nghe được tin tức họ sắp về, trưởng thôn trực tiếp chỉ huy thợ lái máy trong thôn lái xe, kéo nhà họ Kha túi lớn túi nhỏ về.
Hai năm rưỡi vừa qua thôn Lạc Phượng thay đổi vô cùng lớn, những căn nhà đất mái tranh đều biến thành nhà ngói xanh thẫm một màu, ngang dọc ngay ngắn nhìn rất thích mắt.
Trên mỗi ngọn đồi thấp đều có trại nuôi gia súc, gia cầm trải về đến tận gần nhà, bởi vì có kỹ thuật của khoa học công nghệ, nuôi trồng hợp lý, hoàn cảnh nuôi nấng cũng tốt nên trong hai năm, thôn dân thu về không ít tiền.
Chỉ một ngành này thôi, trừ đi vốn xây dựng cơ sở của thôn, mỗi năm, mỗi người đều có thể kiếm được không ít tiền, hơn nữa hàng năm đều có xu thế kiếm nhiều hơn, huống chi lúc nuôi dưỡng, một vài sản phẩm như trứng, sữa, chỉ cần giao đủ số lượng yêu cầu, phần dư ra đều thuộc về họ cả, mặc dù không nhiều nhưng đối với những thôn dân không nỡ tiêu tiền, hận không thể chia một đồng thành hai ra để tiêu mà nói, chuyện này đã cải thiện đồ ăn thức uống cũng như mức sinh hoạt của họ nhiều.
Tinh thần lẫn vẻ mặt của mọi người đều tốt hơn người thôn khác, cơ thể khỏe mạnh, cường tráng, cười cũng nhiều hơn, cả người tràn đầy hạnh phúc và thỏa mãn, mong chờ vào cuộc sống và vô cùng nhiệt huyết!
Đến cả quần áo thôn dân mặc cũng ít chắp vá hơn.
Nhà cửa đẹp rồi, có xe kéo, con đường trong thôn cũng được tu sửa lại một lần, dùng đá vụn, phế liệu nung gạch thải ra để làm một con đường lớn nối từ thôn lên đến tận thị trấn. Như vậy vào mùa mưa thì kể cả đi bộ, đi xe bò hay ngồi xe kéo đều không phải lo lắng nữa.
Trưởng thôn được thơm lây, trở thành chủ nhiệm quản lý sản xuất của xã, bác cả, bác ba nhà họ Kha cũng được làm việc cho xã, mặc dù chức vụ không cao nhưng mỗi tháng cũng được nhận tiền lương như nhân viên trong biên chế, cửa nhà cũng đột nhiên cao hơn một bậc!
Mà tất cả chuyện này đều là công lao của hai vợ chồng Kha Mỹ Ngu và Ứng Yến.
Nghe nói họ chuẩn bị về nhà, gần như toàn bộ người trong thôn đều ra nghênh đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận