Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 799. -

Kha Mỹ Ngu dễ dàng né tránh, không kiêng nể tát vài cái vào gương mặt đang tức giận với mình: "Nhưng rõ ràng là cô lên kế hoạch trước, còn tôi chỉ làm theo mà thôi. Cô không tài giỏi bằng người khác, đã vậy còn tức giận đánh người, đúng là hiếu thắng."
"Chị ỷ mình được anh Cửu thích đúng không? Nếu như anh ấy biết chị là người phụ nữ ngang ngược như vậy, anh ấy có còn thích chị không?" Hoàng Chi Vinh bị đánh đến choáng váng. Cô ta chưa từng bị sỉ nhục như vậy, cả người run lên vì giận dữ, gầm lên với giọng nói sắc nhọn.
"Nói trắng ra cô suốt ngày kiếm chuyện với tôi là vì thèm muốn chồng tôi?" Kha Mỹ Ngu lạnh lùng hỏi.
"Đúng vậy, tôi thích anh ấy đấy. Chúng tôi là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau, nếu không phải nhà họ Tần xảy ra chuyện, thì vợ của anh Cửu đã là tôi rồi!" Hoàng Chi Vinh điên cuồng nói.
"Kha Mỹ Ngu, cô chỉ dựa vào nhan sắc của mình thôi, làm sao có thể so được với tôi?"
Tất cả nhân viên đều ngơ ngác nhìn họ, đột nhiên có người vội vàng tắt máy ghi âm.
"Thôi xong rồi, vừa rồi máy ghi âm vẫn đang mở, chẳng phải bây giờ chuyện của hai người họ đã bị truyền ra ngoài rồi sao?" Đột nhiên có người lên tiếng.
Mọi người lúc này mới phản ứng lại, khó trách vừa rồi Kha Mỹ Ngu lại kỳ lạ như vậy, hóa ra là ăn miếng trả miếng.
Hoàng Chi Vinh dùng truyền hình bôi nhọ danh tiếng của Kha Mỹ Ngu, còn Kha Mỹ Ngu thì dùng đài phát thanh làm vũ khí.
Hoàng Chi Vinh giật mình, nhìn xuống thiết bị bên dưới, sau đó lại nhìn Kha Mỹ Ngu, cả người lập tức suy sụp.
Hết rồi, hết thật rồi, hình tượng mình tạo ra đã mất hết thật rồi!
Kha Mỹ Ngu buông tay cô ta ra, gật đầu với nhân viên rồi quay người rời đi.
Ứng Yến đang ở trước cửa, thấy cô đi tới thì nắm tay cô dẫn ra ngoài, không hiểu vì sao anh lại cười khẽ.
"Buồn cười lắm sao?" Kha Mỹ Ngu nhéo phần thịt non trong cánh tay anh, sau đó cười híp mắt nhìn anh.
"Ừm, anh nhớ lại dáng vẻ của em với tình địch ở kiếp trước." Anh vừa nói ra lời này, cả hai người đều không khỏi rơi vào hồi ức.
Khi đó, mối quan hệ giữa hai người rất khó xử, mỗi ngày trôi qua giống hệt nước với lửa. Ngày nào không cãi nhau, trong lòng sẽ cảm thấy không vui.
Nhưng dù có cãi vã thế nào cũng không sao, nhưng một khi có người khác xen vào, chắc chắn hỏa lực sẽ tập trung vào người ngoài.
Kha Mỹ Ngu tự coi mình là người tình duy nhất của đại lão, tính tình lại cực kỳ kiêu ngạo, cô mà nhìn thấy người phụ nữ nào bám lấy anh muốn trở thành người tình thứ hai hoặc thứ ba, chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Ứng Yến không để ý đến những người phụ nữ khác, nhưng cô vẫn vô cùng cảnh giác, thử từng chiêu thức mình học được trong tiểu thuyết.
"Em biết không, nhìn em nhe răng múa vuốt tuyên bố mình là chính thất với người khác, anh rất muốn ôm em vào lòng để giày vò.
Không ai có thể cướp anh ra khỏi em đâu, em không cần phải lo." Ứng Yến cười ôm cô thật chặt.
Kha Mỹ Ngu cười khẽ: "Lúc đó, em cũng thích nhìn thấy anh ghen tị."
Mạt thế có rất nhiều người có dị năng, đôi khi Kha Mỹ Ngu ra ngoài cùng Ứng Yến để làm việc sẽ gặp phải những người có dị năng.
Lúc đó, đạo đức xã hội về cơ bản chỉ giống như món đồ trang trí, một người đàn ông mạnh mẽ thường sẽ không cần nhiều lời, trực tiếp bắt lấy người phụ nữ mà mình thích.
Cô xinh đẹp, một nụ cười hay một cái nhíu mày cũng có thể quyến rũ người khác. Chưa một lần nào, Ứng Yến không phải chiến đấu quyết liệt với người khác.
Sau đó Ứng Yến đương nhiên sẽ thắng, nhưng Kha Mỹ Ngu cũng sẽ bị anh giày vò thê thảm.
Hiện tại hai người đã nói hết mọi chuyện, Kha Mỹ Ngu không để ý mặt mũi ôm lấy eo anh: "Vậy thì chắc chắn anh không biết, chỉ có lúc đó em mới cảm nhận được anh đối xử khác biệt với em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận