Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 755. -

Đứa thứ hai nhanh nhẹn, tay chân nhỏ bé của nó di chuyển nhanh hơn nhiều so với anh em của mình.
Đứa thứ ba tuy còn nhỏ nhưng lại rất trầm tính, lúc nào cũng lắc đầu và luôn mở mắt. Nó có đôi tai rất thính, nhưng không biết thị lực tốt đến mức nào.
Đứa thứ tư là một cô bé, con bé… con bé có không gian riêng. Bình sữa rỗng cô bé thường cầm đột nhiên xuất hiện trong không trung, hơn nữa còn dùng chung một cái với Kha Mỹ Ngu.
Đứa thứ năm là một báu vật may mắn. Nó là đứa cuối cùng được sinh ra, nhưng luôn là người được cho ăn đầu tiên. Nếu nói nó được chăm sóc đặc biệt, thì điều đó là không thể. Năm đứa trẻ đều có đồ giống nhau, đút sữa cũng không được đút tùy tiện? Dù con bé có được đặt ở đâu, những điều tốt đẹp vẫn luôn đến với nó đầu tiên!
Kha Mỹ Ngu cảm thấy ấm ức khó chịu, ba đứa con trai thì không nói, đứa thứ năm may mắn cũng không sao. Chỉ có đứa thứ tư hiện tại có chấp niệm với sữa, sau này nó lại mê mẩn những thứ khác, có khi nào nó sẽ đổi hết điểm hoà bình cô vất vả tìm được, sau đó lôi hết mọi thứ ra ngoài không?
Quả nhiên, con cái sinh ra là để đòi nợ mà!
Cô đã tìm mọi cách giữ kín những chuyện này, không thể để người khác biết được.
Tinh thần Kha Mỹ Ngu vô cùng kích động, gần như ba ngày cô chỉ ngủ hai ba tiếng đồng hồ, mà đó còn là cô tự ép buộc bản thân.
Ứng Yến nhìn sáu mẹ con, nhẫn nhịn không nói ra thân phận của mình. Anh sợ làm cô sợ hãi tiết sữa, nên bình thường chỉ có thể quan tâm nhiều hơn đến chuyện trong nhà, giúp vợ trông mấy đứa nhóc có dị năng đặc biệt này.
Bởi vì trong lòng lo lắng, Kha Mỹ Ngu không để ý nhiều đến người hàng xóm bên cạnh.
Trong phòng lúc nào cũng có người ra vào, người khác cũng không có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Mặt khác, lúc Ứng Yến đi mua đồ ăn vào sáng sớm, anh đã bắt được hai kẻ buôn người!
Trong nhà có nhiều con cái, điều này chứng tỏ nhà họ Kha nên sống riêng, nhưng không nên sống xa sẽ tốt hơn. Bình thường Kha Mỹ Ngu, bà cụ và ông cụ sẽ trông mấy đứa nhỏ, còn mười một người khác trong nhà sẽ thay phiên nhau ở lại sau khi đi làm về.
Mấy cô con dâu nhà họ Kha cũng lần lượt mang thai, ai cũng bận rộn với công việc trong nhà, ngày tháng giống như đang bị đẩy nhanh về phía trước.
Chớp mắt đã đến năm 1980, năm anh em nhà họ Kha và Ứng Yến đều tốt nghiệp nghiên cứu sinh, tất cả đều tìm được đơn vị làm việc.
Kha Nguyên Hạ đã báo danh vào đồn công an thủ đô như ý muốn. Anh ấy đội một chiếc mũ cảnh sát, trông vô cùng oai phong chính trực. Chị dâu thứ hai cũng được chuyển đến nhà khách gần đơn vị của anh ấy, để vừa đi làm vừa chăm con.
Kha Nguyên Hoa mượn cửa hàng của em gái, mở quán lẩu cùng với vợ. Bình thường anh ấy sẽ để nhân viên coi quán, còn mình thì làm huấn luyện viên kiêm đầu bếp bán thời gian cho em gái và em rể. Anh ấy không hề cảm thấy mình là một nghiên cứu sinh bị vùi dập tài năng.
Kha Nguyên Vạn được phân công làm kỹ thuật viên ở một xưởng cơ khí, còn vợ anh ấy cũng làm việc tại phòng kế toán của xưởng.
Kha Nguyên Tuế cùng vợ kinh doanh một cửa hàng quần áo, ngoài ra còn thuê một cửa tiệm gần đó để bán sản phẩm điện tử.
Ứng Yến và một vài bạn học thành lập một công ty chuyên phát triển phần mềm. Mặc dù giai đoạn đầu không có tiền, nhưng lại được rất nhiều người đầu tư, chắc chắn lợi nhuận ở giai đoạn sau sẽ khả quan hơn.
Về phần Kha Mỹ Ngu, cô đang ở nhà chăm con, nghiên cứu và rèn luyện cho con cách kiểm soát dị năng của bản thân. Vì trình độ ngoại ngữ xuất sắc, nên cô được đại học ở thủ đô nhận làm giáo viên chính thức, mỗi tuần lên lớp ba tiết.
Ở đài truyền hình, cô tiếp tục lồng tiếng cho búp bê, thỉnh thoảng đưa ra lời khuyên cho đài trưởng để lên kế hoạch tạo ra các chương trình mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận