Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 661. -

“Sao thế, anh ở trong bộ đội đủ rồi à? Muốn làm chút chuyện khác rồi sao?” Tóc xoăn cũng là người trong gia đình tư sản có công với cách mạng, ông nội anh ta có quan hệ rất tốt với ông cụ Tần, nói đúng ra thì ông nội anh ta tự nhận như thế, mỗi lần nhà họ Tần có động thái gì là nhà anh ta lại làm theo, cứ thế bình an bước tiếp đến khi Hạ Hoa mới thành lập rồi vững gót cho tới bây giờ.
Nhà anh ta có tiền, cũng đã bắt đầu nghe được phong thanh rồi, họ nhúng tay đầu tư vào vài vụ làm ăn tư nhân, mặc dù lợi nhuận không nhiều, tiền về chậm nhưng có thể tích lũy quan hệ, hỏi han được tin tức nhanh chóng.
Đầu đinh không phủ nhận, anh ta gật đầu: “Trong quân doanh lục đục đấu đá không ít, mệt sống mệt chết mới được chút lương cỏn con, còn chẳng bằng giải ngũ sớm, tìm chút việc kiếm tiền nhanh để làm. Chúng ta là tục nhân, kiếm được nhiều tiền rồi cũng có thể diện hơn.”
“Đúng thế, cuối cùng anh ba cũng nghĩ thông rồi à?” Tóc xoăn cười vỗ tay: “Được rồi, sau này có cơ hội, anh em chúng ta chắc chắn sẽ không quên anh.”
Người đeo kính đẩy gọng kính trên sống mũi, cong môi: “Em có một tin tức mới.”
Hoàng Chi Vinh nhướng mày, hứng thú hỏi: “Anh tám có tin gì? Nếu như chỉ là tin bình thường, chắc chắn anh tám sẽ không hé miệng.
Xem ra em cũng phải lấy tiền tiêu vặt ra để theo sau các anh kiếm một khoản rồi.”
Hai người kia cũng hưng phấn, tỏ vẻ xin rửa tai lắng nghe: “Em tám, em đừng úp úp mở mở nữa, rốt cuộc là có tin gì thế? Em theo đám kia cả ngày, chắc chắn tin tức nhanh nhạy hơn bọn anh.”
Lão bát cười cười: “Cũng không phải vụ làm ăn lớn gì, mấy anh em của chúng ta chơi đùa chút cũng đủ rồi.
Ở chợ Thiên Cơ, có xương dệt có quy mô đứng thứ ba cả nước, trước đây họ mới nhận được một đơn quốc tế rất lớn nhưng vì nhân viên phòng sản xuất lơ là, làm sai kiểu dáng, sau khi làm hoàn thiện hết rồi họ mới biết mình sai.
Chất liệu rất tốt, số lượng cũng nhiều, màu sắc phong phú, chỉ là chiều rộng hơi hẹp, được một phần ba mét, dù cho làm chăn màn hay quần áo may sẵn thì kích cỡ đều không đủ.”
“Hả?” Tóc xoăn thắc mắc: “Một phần ba mét không rộng nhưng may quần áo cho trẻ con cũng đủ mà, làm sao để kiếm lợi nhuận?”
Lão tám lại đẩy kính cười: “Nói thì nói vậy thôi nhưng số lượng vải quá nhiều, nếu như kê khai chắc chắn sẽ có người hỏi. Ai cũng không muốn gánh trách nhiệm nên bọn họ mới nói chỗ vải kia là đầu vải thải ra của đơn hàng quốc tế.
Nếu đã là hàng thải ra đương nhiên giá cả rất thấp, lại thêm em với người phụ trách bộ phận sản xuất bên kia có qua lại, chúng ta có thể dùng giá rất thấp để mua nó lại.”
Đầu đinh tiếp lời: “Chúng ta lấy được vải rồi thì bán ra với chất lượng tốt, đúng là một vốn bốn lời!”
Sau đó bốn người kích động bắt đầu phân chia nhiệm vụ, lão tam phụ trách vận chuyển, lão ngũ đầu tư tiền, lão bát đàm phán, lợi nhuận chia hai, ba, bốn, đến Hoàng Chi Vinh cũng được hưởng một phần!
Kha Mỹ Ngu híp mắt, cười khẽ, con ngươi đảo qua lại, làm sao đây, cô cực kỳ muốn ăn chặn...
Ăn cơm xong, bốn người kia tươi cười chào nhau rồi rời đi, không hề phát hiện ra Ứng Yến có gì khác lạ.
Hoàng Chi Vinh lại nói thêm vài lời giả lả, tỏ rõ mình và anh Cửu cực kỳ thân thiết, quen thuộc.
Lúc Ứng Yến về, anh vơ lấy cốc nước uống ừng ực một hơi, cười nói với Kha Mỹ Ngu: “Xong rồi.
Quả nhiên giống hệt như anh nghĩ, ông bà ngoại anh được sửa án, tấn cả tài sản đều được trả về. Trước đó họ từng nhận con gái nuôi nhưng lại thua trong tay con gái nuôi với thằng con rể kia nên trước khi qua đời đã viết di chúc cắt đứt quan hệ với hai người đó, chỉ nhận một mình anh.
Vừa rồi anh nhận được tin nên lấy tư liệu đến đơn vị kiểm tra, mở giấy nhắn, trực tiếp lấy được toàn bộ đồ về.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận