Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 275. -

Kha Mỹ Ngu lắc đầu: “Em không muốn, em vẫn nên học hành cẩn thận, vào viện ngoại ngữ vậy.”
Cô biết mấy ngôn ngữ lận, nội dung học có nặng cũng chẳng thành vấn đề.
“Thế em chuẩn bị cho kỳ thi đầu vào cẩn thận vào, văn, toán, ngoại ngữ, sử, địa, chính trị, sáu môn này đều là nội dung thi của viện ngoại ngữ đấy.”
Kha Mỹ Ngu rầu rĩ đáp lời, xem ra cô phải nỗ lực học tập hơn nữa rồi.
Sau nỗ lực nhất thời chính là trời cao biển rộng!
Đến nhà tổ, Tần Nguyên Cửu nói với ông Tiết, anh muốn mượn tạm vài sinh viên ngành công trình gỗ của đại học Khoa học tự nhiên.
Lão Tiết trực tiếp đưa số điện thoại cho anh: “Đúng lúc lắm, nếu muộn hơn chút nữa đám sinh viên đều nghỉ cả rồi, đợi sau khi khai giảng, tụi nó lại phải đến các nơi để thực tập.”
Còn Kha Mỹ Ngu đi tìm các anh trai, nghiêm túc phổ cập về tính quan trọng của kỳ thi đầu vào cho họ. Cô trông khuôn mặt rạng rỡ của các anh trai khi vừa hoàn thành bài học buổi sáng đột nhiên biến sắc, trong lòng nhất thời thấy cân bằng và thỏa mãn.
“Thành tích kém có thể bị chuyển đến trường học khác, vì thế các anh trai, các anh phải cố gắng lên đấy, tranh thủ nỗ lực thi vào chuyên ngành mình muốn.”
“Chuyên ngành tốt cũng dễ lấy vợ hơn.”
Đại, Hạ, Hoa, Vạn, Tuế trợn mắt nhìn cô em gái bất lương, một cô gái nhỏ đã khó chơi rồi, bọn họ nghĩ mãi cũng không hiểu cần tìm thêm phiền phức cho mình làm gì?
Ăn cơm trưa xong, Tần Nguyên Cửu định dắt xe đến xưởng gạch, tiện thể gọi điện thoại luôn.
Kha Mỹ Ngu đeo túi vải nhảy thẳng lên xe.
Mọi người nhìn cô đầy thắc mắc, Kha Nguyên Tuế không nhịn được ghẹo: “Em gái, không phải chứ, có chút thời gian thế thôi cũng muốn đi trông người ta sao?”
“Trong xưởng gạch toàn các ông các chú, cô gái nào xinh thì cũng là hoa đã có chủ.”
Tần Nguyên Cửu nhướng mày, cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt kia giống như tán thành với lời anh vợ nói.
“Mấy anh nghĩ gì thế, em lên thị trấn có việc.” Cô bĩu môi.
Mọi người lại bày ra vẻ mặt nhóc con này là đồ lừa đảo, lên trấn trừ mua mua mua ra, cô còn có chuyện chính đáng gì nữa.
Kha Mỹ Ngu đảo mắt, liếc qua năm anh trai.
Vẻ ngoài của cô đứng đầu nhà họ Kha tính từ thời ông bà cụ tổ, thậm chí là đứng đầu cả xã Hồng Kỳ này, có điều ngoại hình nhà họ Kha cũng không tệ, hai vợ chồng lão tứ lúc còn trẻ đều là hoa thơm nổi khắp làng trên xóm dưới.
Những đứa nhỏ họ sinh ra đều cao to, anh tuấn, lại có nét riêng.
Kha Nguyên Đại là anh cả, cũng sở hữu sự chín chắn của anh lớn trong nhà, mặt mày cương nghị, bình thường chăm sóc các em trai, em gái, đối nhân xử thế cũng vô cùng trượng nghĩa, có chuyện gì đám thanh niên trong thôn cũng thích gọi anh ấy.
Kha Nguyên Hạ là anh hai, từ nhỏ đã theo sau anh trai, không phải suy nghĩ gì, bây giờ thích dùng nắm đấm để nói chuyện, tính cách bốc đồng nhưng được Kha Mỹ Ngu rót súp gà tâm hồn nửa tháng nay, học Hậu Hắc Học xong rồi lại học thêm các loại mưu kế khác, đầu óc anh ấy mở mang, cải thiện hơn nhiều rồi.
Ít nhất anh ấy cũng biết nghĩ kỹ trước khi làm, tính cách hùng hổ kia cũng được bọc trong cái vỏ ngoài thành thật rồi. Nhưng anh ấy thực sự là người có vẻ non nớt thư sinh nhất trong các anh trai.
Anh ba Kha Nguyên Hoa từ nhỏ đã biết giành lợi ích về cho bản thân, trí thông minh dùng hết lên việc hố người ta, là quân sư trong năm anh em, lòng dạ đầy mưu mô! May mà anh ấy không lệch lạc, âm mưu kia toàn dùng để dạy dỗ người ác.
Học Hậu Hắc Học và các loại mưu kế xong, anh ấy đã tự giác thăng cấp các thủ đoạn thấp kén ban đầu của mình lên! Chuyển sáng thành tối, đen thành không có màu sắc.
Đằng sau đôi mắt đào hoa hẹp dài xinh đẹp kia chính là mưu kế lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận