Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 510. -

“Tạm được, đây mới buổi đầu tiên của đại học, sau này việc học nặng nề, cũng hy vọng em có thể đảm bảo được chất lượng học hành.”
Cô giáo Triệu ứng phó mà nói hai câu cho có mặt mũi, sau đó bà ta tiếp tục đen mặt mắng những người khác: “Các em thấy bạn học Kha học thuộc chưa? Người ta không nỗ lực học tập, mà là do thiên phú cao, mấy em mà giống bạn ấy thì cô đã không mất thời gian chăm chăm trông coi các em học rồi!”
Ôi, quá vô sỉ, Kha Mỹ Ngu nhịn không được mà trộm trợn mắt.
Cô giáo Triệu không làm khó cô được, liền bắt đầu nói bóng gió để người khác cảm thấy khó chịu với cô, đúng là không lúc nào là không muốn làm khó cô mà.
Tiết học đầu cứ thế trôi qua.
Cảm quan của mọi người cũng được làm mới sau từng lần tiếp xúc với cô giáo Triệu.
Tiếng chuông báo tiết hai vang lên, Cô giáo Triệu ra vẻ bản thân vì muốn tốt cho mọi người, nghiêm trang nói nhảm: “Cô biết các em vẫn chưa thích ứng được với đại học, bởi vì đại học là bước đầu các em phải tiếp xúc với xã hội, cái cô muốn dạy cho các em là tri thức sao?
Không, sách vở cũng chỉ là đồ vật, có sự dẫn dắt của cô, các em chắc chắn sẽ càng trở nên hiếu học hơn, giống như là sáng nay, chỉ trong một buổi sáng các em là thuộc được rất nhiều từ mới.
Cô muốn dạy cách để rèn luyện sự kiên cường cùng tự tin của các em! Cô tin rằng sau này các em bước vào xã hội, đi làm chắc chắn sẽ được thăng chức, được mọi người xung quanh tán thưởng…
Được rồi, trước tiết học của bạn học Kha, cô sẽ định ra mục tiêu học tập cho các em. Đầu tiên để có thể hiểu rõ về nội dung bài học, cần thuộc hơn hai mươi từ đơn, cô sẽ kiểm tra vào sáng mai.
Tiếp theo, các em cần thành thạo cách sử dụng cũng như lý thuyết trọng tâm vì những thứ này chắc chắn sẽ xuất hiện trong bài thi tới.
Cuối cùng, các em cần căn cứ qua nội dung bài học ngày hôm nay để tiến hành viết…”
Những yêu cầu mà cô giáo Triệu đề ra nhìn qua thì tương đối ít, nhưng nếu chỉ dựa vào một tiết học mà lại yêu cầu nhiều như vậy thì khá khó. Cho dù là giáo viên già đời cũng chưa chắc hoàn thành được!
Huống chi cô giáo Triệu còn dong dài phân tích.
Thời gian đã qua mười phút, bà ta mới nhường lại bục giảng cho Kha Mỹ Ngu.
Kha Mỹ Ngu đã xem qua nội dung của tiết một, lợi dụng lúc cô giáo Triệu đang nói, cô tìm thấy không ít nội dung liên quan trong hệ thống.
Kiếp trước cha cô biết rõ bản tính ham chơi lười học của mình, vì không muốn cô đi vào vết xe đổ thất học của ông, ông đã tốn không ít tiền để mời gia sư dạy cô, đều là những người có ma lực, có thể biến học tra thành học bá.
Kha Mỹ Ngu được lợi không ít, cô dựa vào việc đó mà vô cùng thành thạo các chương trình đào tạo riêng của nhóm cô chiêu giới nhà giàu.
Cô cũng tham khảo khiếu hài hước của giáo viên, thông qua hứng thú để giáo dục, trộn lẫn ký ức thuật, tâm lý học, nhân văn từ để dạy học sinh.
Không chỉ nhóm học sinh chưa từng tiếp xúc với văn hóa phương tây, đến chính các giảng viên từ các trường đại học khác do cô giáo Triệu mời đến để làm xấu mặt cô cũng không nhịn được mà bị cuốn vào bải giảng.
Lúc tan học, các học sinh đã hoàn toàn hiểu được bài học, có thể vận dụng công thức, nắm giữ cách dùng.
“Hậu sinh khả uý, hậu sinh khả uý!” Một giáo viên lâu năm kích động liên tục tán dương, “Thiên phú về ngôn ngữ của đứa nhỏ này rất cao, tôi cảm thấy hổ thẹn không bằng. Phương pháp dạy học của chúng ta không thể so với đứa nhỏ này được.”
Giáo viên đều thích học sinh giỏi, đặc biệt là những đứa nhỏ có biểu hiện ưu việt, đối với bọn họ như được dát vàng lên mặt, vô cùng vinh quang!
“Đúng vậy, để cô bé học từng bước thì thật lãng phí tài năng thiên phú, không bằng chuyên môn để cô bé nhập học, hoặc là cho tốt nghiệp trước, đến thủ đô học…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận