Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 788. -

Người nhà họ Lăng sững sờ, nhìn nhau.
Ngoại hình của bọn họ thực sự có hơi phổ thông, thế hệ trẻ còn có thể coi là thanh tú, so với những người cùng trang lứa, chỉ thuộc nhan sắc cấp trung, không có ai đẹp đến xuất sắc.
Ngay cả người anh trai mà bọn họ cho rằng là cùng cha cùng mẹ với Kha Mỹ Ngu cũng không nổi bật lắm.
“Con cái đều theo cha mẹ, không ai có thể thoát khỏi khuôn mẫu của cha mẹ. Vết bớt hay tín vật gì đó, ai cũng có thể tạo bừa ra một cái.
Nếu các người muốn sống yên ổn thì đừng có đến đây gây chuyên, nếu không thì, các người biết tính của tôi mà. Người càng lớn tuổi thì tính tình càng tệ, các người đừng có vọng tưởng!”
Nói xong anh bèn quay người rời đi, lúc ra khỏi khu chân lại đá mạnh một cái, nửa bức tường trong sân đổ sập, khiến người nhà họ Lăng đứng bên cửa sổ cũng sợ run cầm cập.
“Mẹ.” Chú cả Lăng trầm mặc, nhẹ nhàng nói: “Không cần biết có phải là cháu gái nhà họ Lăng không, cũng chỉ có thể là không phải.
Nhà họ Lăng chúng ta không chịu nổi giày vò nữa đâu, mẹ cũng đừng nghĩ đến chuyện này nữa.
Nếu như mọi người lại gây sự nữa, đến lúc đó chúng ta sẽ phải chuyển khỏi đại viện.”
Một câu nói khiến tất cả mọi người đều im lặng.
Nói trắng ra thì nhà họ Lăng là cái thứ mặt dày, bắt nạt kẻ yếu, bị Ứng Yến giận tới cửa là không dám quậy nữa.
Mọi người sống dè dặt, điều kiện ổn định mới dám quậy, anh tới tôi đi ai cũng biết. Nhưng từ nhỏ Ứng Yến là một vị vua xài nắm đấm không theo lẽ thường, bên cạnh kiểu người nào cũng có.
Họ rất sợ trêu chọc người trước mắt, lát nữa đi đêm bị người ta trùm bao bố đánh cho một trận. Chuyện này từng xảy ra ở khu gia đình rồi.
Bà cụ Lăng hơi không cam lòng. Nếu như trước kia bà ta còn có thể dùng thân phận bà cụ đại viện, xem thường viên đạn bọc đường này. Nhưng từ khi có Lăng Nghệ Phi, không, cháu gái giả Kha n Thục này, có thể ăn ngon thường xuyên, có thêm vài bộ quần áo mới.
Bà ta sống nửa kiếp người cực khổ, cuối cùng cũng xuất hiện manh mối, có thể nói với đám con cháu. Lúc biết cháu dâu duy nhất của nhà họ Tần là cháu gái nhà mình, trong lòng bà ta nóng như lửa đốt.
Trước đó bà ta nghe người ta nói ngày xưa nhà họ Tần sống tốt thế nào. Đó cũng chỉ là nghe nói thôi, lọt tai này qua tai kia, ai mà ngày nào cũng nhớ tới cuộc sống của lớp người giàu cơ chứ?
Nhưng từ lúc chuyển tới đối diện cửa nhà họ Tần. Bà ta nhìn ra cửa sổ, thấy cuộc sống gia đình người ta tốt đến đâu!
Năm 80, gió xuân đã bắt đầu thổi từ dưới chân lên, nhưng mọi người bị những năm thiên tai kia làm sợ sệt, chỉ có người tài không đếm xỉa đến mới dám làm chuyện kinh doanh, người ta cầm tiền lương chết cũng không khởi sắc gì mấy.
Vậy ăn khẩu phần lương thực, tiêu tiền phối hợp với các loại phiếu xuất nhập, tiền lương cũng không có thay đổi nhiều.
Nhà họ ăn ba loại bột, mấy chục người mỗi tháng cũng chỉ có mấy cân thịt, nhưng nhà đối diện đó ăn lương thực loại tốt, thịt thì một ngày ba bữa ăn biến hóa nhiều kiểu.
Gió làm khó làm dễ người nhà họ Lăng, chỉ thích mùi thịt nhà họ Tần, thổi một luồng vào mũi nhà bọn họ, làm cho bụng của người ta kêu réo, khiến cuộc sống cũng buồn rầu không thôi.
Hiện tại nhà đối diện đã trở thành cháu gái ruột cháu rể ruột rồi. Đừng nói tới mấy chuyện khác, bọn họ cũng không thể ăn thịt mà để người làm bà nội như bà ta nhai dưa muối đi?
Nhưng bây giờ người ta không chịu nhận thân!
Sớm biết như thế, lúc đầu bà ta nên tích cực thu xếp tìm cháu gái. Với vẻ ngoài thông minh của Ngu Bảo Nhi kia, dù bỏ qua cháu ngoại của nhà họ Tần thì cũng có những nhà cao cửa rộng khác tình nguyện làm sui với nhà họ Lăng.
Rõ ràng là giàu sang gần trong gang tấc nhưng lại bị một cái lồng không thể đụng, chỉ có thể nhìn chắn ngang. Cảm giác ngứa ngáy và khó chịu kia có thể ép người ta phát điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận