Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 438. -

Kha Mỹ Ngu không khỏi suy ngẫm, giọng điệu vừa rồi của cô có gay gắt không?
Hay cô nói hơi quá?
Thật ra, Vọng Đế Xuất là thần thú, nó cũng có những nỗi khổ riêng.
Nhưng Vọng Đế Xuất vẽ đường cho hươu chạy là sự thật, chưa nói đến sự tàn nhẫn, thực tế nó còn hi hi ha ha không để trong lòng.
Kha Mỹ Ngu tiếp tục: "Nói đi, mày định bù đắp lỗi lầm của mình như thế nào?"
Vọng Đế Xuất dùng móng vuốt di chuyển một khoảng nhỏ, đôi mắt đen tràn đầy cẩn thận, cúi đầu nhẹ nhàng rên rỉ, như muốn hỏi cô phải làm sao.
Kha Mỹ Ngu nắm cằm, đột nhiên nhớ tới một việc, “Thời điểm mày bị La Kinh Phong đưa cho Du Diệc Minh, có khế ước lần nữa không?
Theo lý thuyết, loại khế ước thú này cực kỳ bá đạo, đồng thời cũng có nhiều hạn chế, bao gồm cả việc mày không thể rời khỏi chủ nhân quá xa hoặc quá lâu.”
Vọng Đế Xuất buông móng vuốt xuống, đáng yêu nghiêng đầu, hai mắt bỗng nhiên sáng lên, liên tục gật đầu, móng vuốt vội vàng nhúng mực viết: “Có, La Kinh Phong vẽ phù văn trên mặt đất, sau đó làm nghi thức cho ba người bọn ta.”
“Vậy mày có cảm giác gì không?” Kha Mỹ Ngu có chút khẩn trương hỏi: "So với khi mày khế ước với La Kinh Phong thì có gì khác biệt không?"
Vọng Đế Xuất viết tiếp: "Khi khế ước với La Kinh Phong, ta có cảm giác như hắn ta chính là người đã sinh ra ta, ta hoàn toàn tin tưởng và yêu thích hắn ta, muốn làm bất cứ điều gì cho hắn.
Tuy nhiên, sau nghi thức kia, ta với cả hắn ta hay Du Diệc Minh đều vô cùng thân thiết.”
Kha Mỹ Ngu hơi nheo mắt, xác nhận nhiều chi tiết với Vọng Đế Xuất, sau đó cô nhịn không được búng ngón tay, "Chờ ta trở về chuẩn bị đồ vật, đêm mai chúng ta gặp lại nhau ở đây, đúng rồi, nhớ đừng làm Du Diệc Minh sinh nghi với mày, đồng thời bám theo đến đây.
Có một số điều ta cần phải xác minh!”
Vọng Đế Xuất khó hiểu lắc đầu hai lần, nó không muốn hiểu nên dứt khoát không nghĩ nữa, gật đầu tỏ vẻ nhất định sẽ làm được.
Sau đó, nó nhe răng cười toe toét, đẩy nắp trà sữa về phía Kha Mỹ Ngu, vẫy đuôi mạnh mẽ.
Nó còn cường điệu kêu lên kỳ quá: “Cha, cha..." gần như gom đủ hai âm điệu!
Kha Mỹ Ngu tức giận vỗ vào đầu nó, "Mày đó, nếu không phải mày gặp tao, sớm muộn gì cũng phải chịu tổn thất lớn.
Mày đã phạm quá nhiều tội lỗi, sau này cứ an phận mà chuộc tội đi."
Vọng Đế Xuất liên tục gật đầu, có ăn thì cái gì cũng dễ dàng.
Kha Mỹ Ngu đau lòng đổi một cốc trà sữa khác, rót ra hai cốc nhỏ, một người một thú nheo mắt hưởng thụ.
Trở lại nhà họ Quý, Kha Mỹ Ngu lục lại tất cả những bản thảo mà cô đã thu thập được ban ngày.
Số lượng chữ trong một cuốn sách cổ không quá nhiều, không thể so sánh với những cuốn sách sau này được in dày đặc những ký tự nhỏ, nhưng ở đây lại chứa đầy những thông tin thiết thực.
Trí nhớ cô tốt, đọc một lần là không quên, nên có thể lật sách xem nhanh chóng.
Chú Quý đã sửa sang lại cả một bộ bản thảo của nhà họ Quý cho cô, không chỉ có sách y khoa.
Để đảm bảo gia tộc có thể truyền thừa thuận lợi, nhà họ Quý đã sưu tầm rất nhiều loại sách, mỗi cuốn đều đứng đầu trong ngành, cố gắng có thể tìm được biện pháp giải quyết.
Vậy mà Kha Mỹ Ngu đã tìm được một số cuốn sách về bùa chú trong đó!
Đương nhiên, nội dung cũng cổ thuật, quỷ thuật,.. v.v.
Cô nghĩ, La Kinh Phong hẳn là người bình thường, chỉ vì gia tộc cường đại, có thể truyền thừa hàng trăm thậm chí hàng nghìn năm.
Thế giới rộng lớn, nhất định còn có những gia tộc tương tự khác, như vậy với năng lực của nhà họ Quý, bọn họ hẳn có thể thu thập được một phần.
Số phận cá chép nhỏ của Kha Mỹ Ngu lại có tác dụng ở thời khắc quan trọng.
Quả nhiên cô đã tìm thấy sách về khế ước đúng như mong đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận