Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 49. -

Bọn trẻ đều vui sướng phát điên lên, tiếng hú hét làm một đàn chim giật mình sợ hãi bay khỏi cành.
"Dì Ngu, dì thật lợi hại!"
Bọn chúng nhìn Kha Mỹ Ngu, đôi mắt nhỏ tràn đầy những ngôi sao nhỏ ngưỡng mộ.
Cô khẽ nâng cằm lên: "Khiêm tốn mà nói, cách bắt chuột này khá hiệu quả, chỉ cần chịu bỏ miếng mồi thơm như bánh rán, tóp mỡ thế này là được."
"Mấy đứa không được phép bàn tán về vận may của dì, nếu không dì sẽ trở thành kẻ lừa bịp, sớm muộn cũng bị người ta lôi vào đầu đường xó chợ."
Mọi người liên tục gật đầu đưa tay bịt chặt miệng lại.
"Đúng rồi, dì mấy đứa thương mấy đứa thật lòng, muốn cho mấy đứa ăn ngon một chút. Ai hỏi thì cứ nói chúng ta bắt được hàng chục con chuột nhờ cái bẫy chuột thần kỳ này."
"Nếu để chú nghe thấy đứa nào nói linh tinh, chú sẽ đấm cho đứa đó một cái!"
Bọn nhỏ còn chưa kịp nói gì, mấy người anh trai của Kha Mỹ Ngu đã bắt đầu giơ nắm đấm lên hù dọa.
Mặc dù mấy anh trai nhà họ Kha không thích làm việc, bị thôn dân xếp vào hạng trộm gà trộm chó, đánh nhau ẩu đả, lấc ca lấc cấc, nhưng rốt cuộc vẫn những thanh niên trẻ tuổi, cơ bắp khắp người, nghiến răng cũng làm người khác sợ hãi.
"Chú, chúng cháu biết rồi!" Bọn nhỏ rưng rưng nước mắt đáp.
"Anh." Kha Mỹ Ngu bất lực kêu lên, xoa trán: "Các anh đang làm gì với bọn trẻ vậy? Còn không mau trở về nướng thịt chuột ăn?"
"Dạ." Sắc mặt đám thanh niên thay đổi ngay lập tức, cười he he ngớ ngẩn gật đầu.
Tiếng cười vui tươi của lũ trẻ lây sang người lớn, làm người ta quên đi những khó chịu trong ngày.
Người lớn trẻ nhỏ đều bận rộn, đến cả ông cụ Kha cũng hớn hở cầm dao tước thanh trúc.   
Chuột bắt được nhiều, có thể chia cho tất cả mọi người, năm anh trai nhà họ Kha ân cần đưa con chuột đồng nướng xong đầu tiên qua.
Kha Mỹ Ngu cười ngọt ngào, vừa khen ngợi vừa cảm ơn, ai da ngon quá, mùi hương thơm nức.
Các anh trai nhận được lời cổ vũ, tiếp tục nướng thịt chuột cho em gái.
Kha Mỹ Ngu phát triển phong cách ăn thịt nướng AA sau này, lặng lẽ chồng những que trúc đã ăn sang một bên, để mọi người nghĩ là cô ăn ít, để dành phần nhiều cho cô.
Kết quả là một mình Kha Mỹ Ngu ăn bảy con chuột đồng, trong khi chỉ có ba cặp que tre đặt trước mặt cô.
Cô đang định nhận lấy thịt nướng anh hai đưa tới, lại bị bà cụ Kha cướp lấy: "Ngu Bảo Nhi ăn ba con rồi, không được ăn nữa. Lát nữa còn phải đi ngủ, ăn nhiều sẽ bị đầy bụng."
"Ngày mai bà nội nấu thịt kho tàu cho cháu ăn, cho khoai tây và nấm hương lên trên, còn chiên một vòng bánh bột ngô nữa, chắc chắn cháu sẽ thích!"
Kha Mỹ Ngu miễn cưỡng thu hồi móng vuốt, nước mắt lưng tròng gật đầu: "Bà nội, cháu sẽ đợi!"
Cô mới ăn no một nửa.
Ai da, lúc ở mạt thế, mặc dù cô không đói nhưng vẫn có vài lựa chọn ăn uống.
Nhưng ở đây nhiều món ngon như vậy, ngày nào cũng ăn không đủ no, phải vắt óc suy nghĩ để ăn thêm…
Sau khi thỏa mãn ăn thịt chuột xong, mọi người ngồi một lúc cho tiêu thực rồi mới trở vào nhà đi ngủ.
Chờ bánh bao nhỏ bên cạnh ngủ say, Kha Mỹ Ngu cẩn thận lắng nghe động tĩnh từng phòng, đột nhiên im lặng, được rồi, có thể ăn no thịt buổi tối là điều xa xỉ, cho nên những người đàn ông mới tràn đầy năng lượng yêu thương vợ mình như thế.
Nhưng năm anh trai độc thân ngốc nghếch của cô lại đang ngủ chổng vó, tiếng ngáy của bọn họ có thể trở thành một bản giao hưởng.
Kha Mỹ Ngu lặng lẽ nhảy cửa sổ rời đi, đi thẳng về phía sau núi.
Với kinh nghiệm lần trước, cộng thêm thức ăn trong bụng, cô chạy cực nhanh, chẳng bao lâu đã tiến vào trong núi sâu. Mang theo cái không gian gian lận này, Kha Mỹ Ngu vui vẻ bắt mấy bầy gà rừng, thu hoạch được một đàn lợn rừng, năm con hoẵng to mọng, hai con hươu, thậm chí còn có một con gấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận