Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 701. -

Lúc lão Bát nhận được tin tức, liền cầm tiền của lão Ngũ đi quản lý mọi chuyện, xoa dịu các mối quan hệ rồi mới vận chuyển hàng hóa đến thủ đô.
Thậm chí họ còn liên lạc với nhà máy dệt may, sau đó lấy danh nghĩa đơn vị thu mua để may quần áo trẻ em, rồi bán trong các cửa hàng bách hóa.
Có thể nói số tiền đầu tư sẽ tăng gấp bốn, năm lần, cho nên lão Ngũ không chỉ đầu tư toàn bộ vốn lưu động của mình mà còn tạm thời tham ô không ít tiền từ các dự án chung với tổ chức. Nghĩ rằng việc này sẽ được chuyển tiền rất nhanh và sẽ có thể kịp thời bịt được lỗ hổng đó lại.”
Ánh mắt Kha Mỹ Ngu sáng lên hỏi: "Có phải hành động của chúng ta có thể hạ gục gia đình lão Ngũ không?"
Ứng Yến cong môi, "Lão Ngũ làm việc không ổn thỏa bằng ông già nhà anh ta, ngược lại thích tự mình làm mọi việc, việc gì cũng phải nhúng tay vào, tài chính trong nhà bị phân tán. Người làm ăn biết rất rõ, một khi chuỗi tài chính bị đứt đoạn thì sẽ là đòn trí mạng cho gia đình họ!
Không chỉ có anh ta, lão Tam, lão Bát và lão Thập, bây giờ tâm trạng của dân cờ bạc đang rất vui sướng, cho rằng mình rất có năng lực, tất cả các phân đoạn đều đã lo liệu thỏa đáng, vụ làm ăn này không có sai sót gì, hơn nữa lợi nhuận rất lớn, cho nên bọn họ đã đặt toàn bộ giá trị của mình lên.
Tuy ba nhà này không giàu có bằng nhà lão Ngũ, nhưng bọn họ sắp xếp rất khéo léo, lén lút mượn của người thân, bạn bè gần hết, chỉ chờ sói trắng tay không* mà thôi.
*Sói trắng tay không ám chỉ những kẻ lừa để mà không phải đầu tư bất cứ khoản nào.
Kiếp trước Kha Mỹ Ngu đã đi theo và làm không ít chuyện bẩn thỉu cùng đại lão.
Cô đảo mắt, dán bùa hóa hình lên hai người, bọn họ biến thành một đôi vợ chồng trung niên.
Hai người đứng ở ngoại ô thành phố, chặn một chiếc xe tải chở hàng và xuống xe ở bên phải thành phố Thiên Cơ trên đường đến thủ đô.
Đám người lão Ngũ cực kỳ để tâm đến vụ làm ăn này, đê bảo đảm không có sai sót gì xảy ra, lão Tam đích thân áp giải lô hàng, hơn nữa còn yêu cầu các tinh nhuệ trong đoàn đi theo mình. Chỉ với một câu cơ mật cũng đủ để khiến nhóm người coi nhiệm vụ áp giải này bằng cả mạng sống của mình, hơn nữa sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì với người khác.
Xong việc lão Tam sẽ chia một ít lợi nhuận nhỏ gộp với tiền thưởng của bọn họ.
Đêm hè đặc sệt như tơ lụa mịn màng quấn lấy ánh sáng, ánh trăng mờ ảo xuyên qua làn sáng mờ nhạt.
Mười chiếc xe tải lớn liên tiếp chạy chậm rãi trên đường lớn.
Kha Mỹ Ngu và Ứng Yến đã chờ rất lâu.
Ứng Yến cầm một nắm đá trong tay ném qua đó, một chiếc xe phía trước bị va đập mạnh, một nửa lốp xe bị xì hơi. Tài xế phải dừng xe lại để kiểm tra.
Lão Tam có chút bực bội, không hiểu sao hoảng loạn trong lòng, anh ta chỉ huy xe phía sau vượt qua từ bên cạnh.
Có điều chiếc xe thứ hai vừa đi song song với chiếc xe thứ nhất, lốp xe cũng bị xì hơi và không thể di chuyển.
Đây không phải con đường duy nhất đến thủ đô, lão Tam cắn răng bảo những chiếc xe phía sau chạy ngược đến ngã rẽ, đi đường vòng.
Lão tam trầm giọng bảo mọi người đề phòng, hai chiếc xe đồng thời dừng lại vì bị xịt lốp, chuyện này quá mức trùng hợp.
Sao những chiếc xe tải phía trước đi qua thì không sao mà hai cái xe này của anh ta lại không qua được?
Tài xế kiểm tra xong nói bánh xe bị đá nhọn đâm thủng rồi, chuyện này không khỏi làm mọi người nghĩ nhiều.
Thời buổi này trị an rất tốt nhưng cũng chưa thể đạt được đến trình độ không nhặt của rơi trên đường, ban đêm không đóng cửa. Chạy xe đường dài, lại chở hàng hóa nặng, bên người ai mà chẳng có chút vũ khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận