Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 550. -

“Hơn nữa tôi sẽ cố gắng thể hiện, tranh thủ sau hai năm nữa được phân cho công việc tốt, chắc chắn tôi có thể nuôi được gia đình.
Hơn nữa Kha Nguyên Hạ tôi cưới vợ rồi thì sẽ nâng niu, chiều chuộng vợ, cả đời này mãi luôn chung thủy.”
Hàng Vũ Đồng nghe những lời khẩn thiết của anh thì không nhịn được cười khúc khích: “Mẹ tôi nói, nếu lời của đàn ông mà đáng tin thì heo mẹ cũng biết leo cây. Cả đời dài như thế, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?”
“Tôi có thể viết giấy cam kết, nếu như tôi làm sai, cô có thể lấy giấy cam kết ra, trực tiếp để tôi bị mất việc, cả đời này nghèo rớt mồng tơi!”
Lúc này Hàng Vũ Đồng không căng thẳng nữa, cô ấy nghĩ rồi nói: “Anh có cảm giác gì với tôi? Nếu như hôm nay Ngu Bảo Nhi giới thiệu nữ đồng chí khác cho anh, anh cũng sẽ, cũng sẽ lập tức đồng ý sao?”
Kha Nguyên Hạ không nhịn được cao giọng: “Sao có thể chứ!”
Thấy cô gái trước mắt bị dọa, anh lập tức hạ giọng: “Kha Nguyên Hạ tôi không thông minh lắm nhưng tôi có yêu cầu nhất định về vợ mình, suy cho cùng cũng phải bầu bạn cả đời.
Dù sao thì, dù sao thì lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi, tôi đã cảm thấy cô là cô gái tốt rồi...”
Hai người đều hơi xấu hổ.
Trên đường quay về, cơ bản là Hàng Vũ Đồng hỏi gì Kha Nguyên Hạ trả lời nấy.
“Chị dâu cả, anh hai em sẽ không bán hết nhà chúng ta ra ngoài đâu nhỉ?” Kha Mỹ Ngu chua xót hỏi.
Cuối cùng cô cũng được trải nghiệm cảm giác con trai lớn không cần mẹ rồi, phì phì, là ngực to... cũng không phải, là cục u...
Cô không nhịn được nghĩ lỡ như chị dâu hai không phải người thấu tình đạt lý, không hay tính toán như Hàng Vũ Đồng, mà là con yêu tinh nhỏ xấu xa nào đó, liệu anh hai ngốc nhà mình có thành nhị sư huynh, vác giáo công kích người trong nhà không?
“Nhóc hay ghen, quỷ láu cá.” Lý Quyên Mai cười chí đầu cô: “Chị cảm thấy trong nhà mình, nói đến ai nhìn thấu các anh trai em nhất thì người đó chính là em đấy.
Năm anh trai em mặc dù tính cách khác nhau nhưng họ đều là người có chính kiến, không nói ba anh nhỏ của em, chỉ xét anh cả với anh hai em thôi. Hai người họ có thể hiểu rõ mình muốn làm gì, làm thế nào để cân bằng mối quan hệ giữa vợ với người trong nhà.
Chúng ta tùy chuyện mà nói, nếu lúc này anh hai em lo lắng về em nhiều thêm một chút, trong lòng Vũ Đồng sẽ có băn khoăn. Mặc dù cô ấy không muốn cùng mẹ chồng, chị dâu, em chồng có mâu thuẫn nhưng thái độ của đối tượng cũng sẽ quyết định thái độ của nửa còn lại.
Phụ nữ luôn muốn đàn ông đứng về phe mình.”
Kha Mỹ Ngu vội gật đầu, cô kéo cánh tay Lý Quyên Mai, cười hì hì: “Chị dâu cả cũng là cô gái hiểu biết.
Mấy anh trai của em bị mấy cuốn sách Hậu Hắc Học, binh pháp, tâm lý tàn phá rồi, trong lòng quỷ quyệt lắm, chị dâu cả đừng bị vẻ ngoài chín chắn của anh cả em lừa bịp đấy nhé.”
Lý Quyên Mai cười: “Chị biết mà, nhưng phụ nữ không cần thể hiện ra mình quá thông minh trước mặt đàn ông, phải để họ biết mình được cần đến.”
“Cao minh.” Kha Mỹ Ngu cảm thấy mình nhặt được báu vật rồi, những triết lý này, ở đời sau cũng đủ để trở thành lời răn dạy những cô gái nên ghi nhớ.
Đưa người về ký túc xong, Kha Mỹ Ngu hào hứng chạy đến chỗ Kha Nguyên Hạ: “Anh ơi, bọn anh nói gì thế?”
Kha Nguyên Hạ còn ngờ nghệch: “Không nói gì, trẻ con không hiểu đâu.”
“Ha.” Kha Mỹ Ngu trợn mắt: “Anh dùng em xong thì ném bỏ sao, có ai đối xử với em gái như anh không?”
Kha Nguyên Hạ vỗ đầu cô, cười rồi nghiêm túc nói: “Cảm ơn Ngu Bảo Nhi nha, đồng chí Hàng Vũ Đồng là cô gái tốt, anh sẽ cố hết sức tranh thủ. Nếu như bọn anh có thể thành vợ chồng hợp pháp, anh nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy.”
“Anh hai, nhớ những lời anh nói đấy.” Kha Mỹ Ngu cũng cười: “Thực ra anh biết bản thân chạy bao nhiêu vòng đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận