Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 800. -

Ứng Yến cười nhéo má cô: “Đồ ngốc, em lúc nào cũng nói anh có chuyện thích giấu trong lòng rồi buồn bực.
Thực ra cũng là vì động chút là em lại cáu kỉnh, hoàn toàn không cho người ta cơ hội giải thích, hơn nữa không phải lúc nào em cũng thích phỏng đoán suy nghĩ của người khác sao?
Anh chỉ có một người tình trong mộng, hiện thực không có người yêu, thế mà lại bị em dán cho cái nhãn đồ phụ lòng. Em nói xem anh có oan không?”
Kha Mỹ Ngu trừng mắt nhìn anh: “Không lẽ đều là lỗi của em? Anh là cái đồ được lợi còn khoe mẽ.”
Ứng Yến thấy dáng vẻ không thuận theo của cô thì kéo người vào lòng, cảm nhận sự thỏa mãn về cả thể xác lẫn tinh thần: “Vu Nhi, dù cho sau này xảy ra chuyện gì, em nhất định không được lấy mạng mình ra đùa giỡn đâu đấy, biết chưa hả?
Trên thế giới rộng lớn không thiếu gì chuyện lạ, may mà kiếp trước là mạt thế, xuất hiện một nhóm kỳ nhân dị sĩ. Nếu như bọn họ chỉ là người bình thường, thực sự sẽ vì chút hiểu lầm của em mà sinh tử tách biệt rồi.”
Kha Mỹ Ngu cắn anh một cái, nhưng anh mặc áo dày quá nên không có gì đáng ngại.
“Chúng ta có thể đừng nhắc đến chuyện này nữa không? Em làm chuyện ngu ngốc một lần rồi, sao có thể làm đến lần thứ hai? Mọi chuyện đều chỉ là hư vô, chỉ có cái mạng nhỏ của mình mới là thật.
Tục ngữ nói rất đúng, giữ lại núi xanh, không sợ thiếu củi đốt.”
Ứng Yến nghiến răng: “Em nghĩ cũng thông suốt đấy nhỉ, đến cả anh cũng là hư vô sao?”
Kha Mỹ Ngu cười hì hì: “Cả đời người dài như thế, ai biết anh có nhìn em đến chán ngấy, một ngày đột nhiên không chịu sống cuộc sống bình thản này nữa, muốn tìm một người trẻ trung...”
Những lời sau đó đều bị người đàn ông chặn lại trong miệng.
“Lúc nào em cũng biết cách làm anh tức phát điên.” Ứng Yến đau cả đầu, tính cả tuổi đời kiếp trước nữa, bọn họ không còn mới chỉ hai mươi tuổi mà là hơn ba mươi tuổi rồi.
Thế nhưng cô vẫn giữ được sự ngây thơ, hồn nhiên trước tận thế, giống như cô mãi mãi không biết sự đen tối của thế giới.
Không, cô đã trải qua đen tối nhưng sự đen tối kia không để lại quá nhiều dấu vết trong lòng cô, ngược lại chúng trở thành sức mạnh để cô tiếp tục thản nhiên đối mặt.
Chuyện người nhà họ Lăng nhận thân coi như chấm dứt, mọi người đều biết Kha Mỹ Ngu không có khả năng là cháu gái nhà họ Lăng. Dù sao thời đại này y học chưa phát triển, còn chưa nghe nói đến việc có thể loại bỏ vết bớt.
Nếu Kha Mỹ Ngu không phải cháu gái nhà họ Lăng thì nhà họ Lăng cũng không thể dùng chiêu bài tình cảm, cho dù trước mặt nhà họ Tần, nhà họ Lăng cũng không leo lên được chút quan hệ nào.
Bà cụ nhà họ Lăng ốm nặng một trận, sau khi khỏe lại cũng suy sụp không ít, tinh thần không còn như xưa nữa.
Ngược lại lúc này ông cụ Triệu vẫn luôn đóng quân trấn thủ ở phía Nam đưa cả nhà lớn bé quay về.
Nhắc đến nhà họ Triệu có thể nói đây thực sự là gia tộc trải qua lễ rửa tội của chiến tranh, cống hiến rất nhiều cho đất nước. Công huân trên người ông cụ Triệu còn nặng hơn trang sức của phụ nữ quý tộc, mà con trai nhà họ Triệu ai cũng là trụ cột nước nhà.
Có người kế tục sự nghiệp của ông cụ, có người thi đại học làm nghiên cứu, có người theo chính trị, có người thì đi kiếm tiền.
Mặc dù các thế lực ở thủ đô có xu hướng ổn định, người người nhà nhà đứng ở địa vị nào thì cả chục đến mấy chục năm đều sẽ không thay đổi. Nhưng nhà họ Triệu đến đây, mọi chuyện sẽ rối loạn.
Thời tiết bắt đầu ấm lên, những bộ quần áo bông dày nặng được cởi xuống, đổi sang đồ mùa xuân nhẹ nhàng, ông bà cụ Kha bị nhốt ở nhà đến bứt rứt, bây giờ lại ngày nào cũng sáng đi tối về, cuộc sống thoải mái, dễ chịu biết mấy.
Lúc ăn tối, bà cụ Kha kể lại chuyện hóng được ở khu nhà cho Kha Mỹ Ngu nghe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận