Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 714. -

Đại khái là cảm thấy mình không có được toàn bộ tình yêu của cha và mẹ thì người khác cũng đừng mong có được, nhất là Kha Mỹ Ngu - phúc bảo thực sự mà cô ta hận đến nghiến răng.
Kha Mỹ Ngu cũng biết cái thai của Đổng Hữu Lan và Kha Khánh Thư chắc chắn là con trai, chỉ là trong sách đứa bé kia sẽ chết yểu. Thế là cô cầu nguyện chỉ cần đứa bé không dị tật, cũng không có khiếm khuyết bẩm sinh gì thì có có thể cùng cha mẹ sống lâu trăm tuổi.
Nhìn thì có vẻ cô có lòng tốt nhưng thực ra Kha Mỹ Ngu nắm vững tính cách con người, dựa vào dáng vẻ cuồng con trai của gia đình bác hai, một khi bé trai kia ra đời, chắc chắn nó sẽ làm thay đổi cuộc sống của cả nhà bác hai, nhất là cuộc sống của nữ chính đến điên đảo trời đất.
Chôn một quả bom cẩn thận rồi nhưng cô vẫn còn muốn báo thù ngay hiện tại.
Người ta nói đánh rắn dập đầu, Kha Ân Thục sống lại xong thích nhất là thứ gì? Đương nhiên ngoại trừ bản thân cô ta ra thì là tiền, sau đó là nam chính có thể đưa cô ta sống đời phú quý.
Thế nên trước khi đến thủ đô, cô đã cuỗm hết tiền của nam nữ chính.
Mặc dù khi ấy tình thế không rõ ràng nhưng nam chính là tài xế xe tải, mỗi tháng đều sẽ vào nam ra bắc một lần. Bọn họ len lén đầu cơ trục lợi bán vài thứ, vậy mà có thể trở thành gia đình giàu có hàng trăm nghìn đồng!
Nữ chính sống lại một lần, biết trước rất nhiều chuyện, cô ta đâu thể lần nào cũng giải thích trót lọt cho ông chồng sớm chiều ở chung được? Vì thế cô ta nói dối mình nằm mơ thế, Vu Kính Nguyên cũng cho rằng cô ta có khả năng biết trước mọi chuyện.
Dưới sự gợi ý của nữ chính, nam chính bắt đầu chuẩn bị ôn thi đại học trước nửa năm còn nữ chính tiếp tục kiếm tiền, cố gắng để hai người có cuộc sống đủ đầy khi đến thủ đô.
Bây giờ thành quả lao động hai, ba năm qua của họ lại quay về con số không trong nháy mắt.
Những ngày tháng không có tiền rất khó chịu, nam chính không thể chuyên tâm chuẩn bị thi đại học, không nhịn được lại phải lái xe thêm hai lần, vì thế anh ta không giống trong nguyên tác, trở thành trạng nguyên tỉnh, cũng không thể thi vào đại học Thủ đô.
Có điều dù sao Vu Kính Nguyên cũng là nam chính, vòng sáng trên người mạnh mẽ, anh ta lấy thành tích đứng cuối đỗ vào đại học Công nghiệp thủ đô.
Kha Mỹ Ngu phồng má.
Không thi đỗ đại học Thủ đô, theo lý mà nói, Vu Kính Nguyên không thể móc nối quan hệ với các ông lớn và nhà quyền quý, nhưng trong thủ đô, quan hệ dây mơ rễ má, cô tina bằng sức mạnh vòng sáng nam chính, cốt truyện có thể chậm rãi kéo mọi thứ đi về quỹ đạo.
“Bà nội, bà cứ coi như không nhìn thấy họ đi.” Cô nghiêm túc nói: “Chúng ta đã cắt đứt quan hệ với họ rồi, đã là người lạ, bà đừng để tâm trạng bị ảnh hưởng vì người lạ.
Hai vợ chồng họ lắm mưu nhiều kế, cháu sợ bà chịu thiệt.
Sau này cháu cũng sẽ dặn dò cha mẹ với các anh của cháu.”
Bà cụ Kha trịnh trọng gật đầu, bĩu môi nói: “Bà không thèm để ý đến bọn nó, bây giờ ngày nào bà cũng bận tối mắt tối mũi vào, làm gì có thời gian.
Ông nội cháu cũng không phải người nhiều chuyện, hừ, chúng ta không chiếm lợi của bọn họ, cũng tuyệt đối không để họ chiếm lợi của mình.”
Kha Mỹ Ngu cười gật đầu, hơi không yên tâm, cô lại lấy ra hai miếng ngọc có màu sắc không tệ: “Bà nội, bà với ông nội mỗi người đeo một cái, đây là đồ không biết cháu rể của hai người đào từ đâu ra đấy.
Anh ấy bảo là noãn ngọc gì đó, rất tốt cho sức khỏe, đông ấm hạ mát vô cùng dưỡng thân, hơn nữa...” Cô thì thầm ghé sát vào tai bà cụ: “Nghe nói nó được cao nhân làm phép, dán bùa phòng thân vào rồi.”
Bà cụ cười ha hả nhận lấy, trực tiếp đeo lên cổ mình một cái rồi lại gọi ông bạn già ra, đeo lên cổ ông cụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận