Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 562. -

Cô có cửa hàng hệ thống gian lận, có thể nắm bắt nhanh và chính xác tin tức quan trọng trong và ngoài nước, cũng có thể cung cấp dự báo thời tiết cụ thể từng giờ, lại thêm một vài tiết mục nhỏ đầy ngụ ý mà người thời này có thể hiểu được, sau đó bắt đầu phát thanh ngoại ngữ đơn giản hàng ngày.
Thay đổi nhỏ như thế đã khiến cô nhanh chóng trở thành phát thanh viên được chào đón nhất trường!
Dù cho trong thời gian thưởng thức âm nhạc ở giữa, cô cũng phát những bài hát nước ngoài tương đối đơn giản, vì muốn đạt đến hiệu quả nghe quen tai, một tuần cô đều phát đi phát lại một bài.
Hơn nữa cô còn phát huy kỹ xảo phối âm, tự mình ghi âm các kịch bản ngoại ngữ kinh điển, sau đó chia đoạn, mỗi ngày phát vài phút để giáo viên học sinh toàn trường được bầu không khí ngoại ngữ bao phủ.
Tối hôm sau, cô xách radio, cùng Tần Nguyên Cửu, mấy anh trai chị dâu tới góc ngoại ngữ.
Băng tiếng nước ngoài vào thời này cực kỳ khan hiếm, chỉ trong tay giáo viên mới có cuộn băng bám sát bài học, những bạn học khác muốn nghe thì đều phải tới văn phòng ghi lại trong hoàn cảnh đầy tạp âm. Hơn nữa sinh viên nhà có điều kiện không nhiều lắm.
Kha Mỹ Ngu và Tần Nguyên Cửu tới học viện âm nhạc, một người đánh đàn phối nhạc, một người ghi lại băng tiếng.
Đợi lúc họ tới, trong ngoài hành lang đá toàn là người, thấy họ, có người hô lên: “Bạn học Kha, bạn học Tần đến rồi.”
Mọi người đều hồ hởi nhường đường.
Trong số họ có người cầm theo đèn dầu, có người mang nến, có người cầm đèn pin, ba bốn người dùng một cái đèn để chiếu sáng, họ còn mang cả bút và vở, điều này cho thấy mọi người đều vô cùng nghiêm túc, trịnh trọng.
Kha Mỹ Ngu bị họ làm cảm động, cô cầm loa tổ trưởng đưa tới, đi lên đứng ở trên tảng đá cạnh hành lang đá, cười rồi nói thẳng: “Rất cảm ơn mọi người có thể nhiệt tình, tích cực tham gia vào góc ngoại ngữ của chúng tôi, tôi là Kha Mỹ Ngu, thành viên tổ hai của hiệp hội ngoại ngữ.
Rất vui vì ngày tháng sau này có thể ở đây dẫn dắt các bạn học tập bộ môn ngoại ngữ này.”
Cô lấy cuốn sách dày cộp trong tay ra, đây là một vài tác phẩm nổi tiếng được cô lấy ra từ kho sách điện tử trong hệ thống rồi chỉnh sửa lại, nội dung tích cực, dễ hiểu, gắn liền với cuộc sống thường ngày, vô cùng thích hợp để mọi người học tập. Đương nhiên bên trong còn có không ít bài văn được điểm tuyệt đối, những tản văn hay.
Cô in nội dung ra, tốn một ít điểm hòa bình để làm nó cũ đi, sau đó lặng lẽ nhét vào thư viện, ghi chép thông tin sách.
Kha Mỹ Ngu giơ cuốn sách lên: “Đây là tài liệu tôi tìm rất lâu trong thư viện mới thấy nó ở tận cùng trong giá sách bỏ đi. Bên trong là những đoạn văn nhỏ, có cả đoạn trích của tác phẩm nổi tiếng, có đoạn văn tức cảnh sinh tình, câu chữ đẹp và dễ hiểu, nội dung cũng không tệ, thích hợp cho mọi người học tập và nâng cao trình độ.
Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày học, mọi người phải học và đọc thuộc một bài. Một tuần học ba bài, tôi tin rằng khi mọi người gặm xong cuốn sách này, từ vựng tích lũy của mọi người sẽ có bước nhảy vọt!
Vì phối hợp với việc học của mọi người, tôi còn cố ý ghi âm lại nội dung học, nhạc được phối trong đó đều do anh nhà tôi làm.”
Mọi người không nhịn được ra sức vỗ tay.
“Tôi sẽ chép lại bài văn cần học rồi sao chép ra làm mười phần, lúc về mọi người có thể đăng ký, mang về chép lại rồi truyền cho nhau đọc. Sau đó trả bản gốc lại, hết một học kỳ thì mang đóng thành sách, làm tài liệu học tập cho góc ngoại ngữ của chúng ta, đồng thời để lại cho khóa sau. Đương nhiên cũng hoan nghênh mọi người làm phong phú thêm tài liệu học tập của chúng ta.”
Nói xong, cô đưa tài liệu lần này cho tổ trưởng để anh ấy mang đi phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận