Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 509. -

Mọi người bắt đầu học ngoại ngữ từ cấp ba, trên cơ bản ngoại ngữ của mỗi người đều khá kém, kể cả bọn học có chọn thi vào các trường đại học ngoại ngữ thì cũng toàn chọn các khoa không liên quan lắm.
Bọn họ còn chưa vững chân đã bị bắt chạy.
Rất nhiều người phải thức đêm chỉ để tra từ điển, chắm chú tỉ mỉ ghi từng từ đơn, từ mới vào sổ ghi chép.
Hiện giờ mới chỉ hai mươi phút, bọn họ đọc được lưu loát đã là không tồi, càng đừng nói đến việc học thuộc!
Thật ra mọi người đều nhìn ra được cô giáo Triệu đang nhằm vào Kha Mỹ Ngu, làm nhân vật phụ là bọn họ phải chịu khổ cùng.
Bọn họ chỉ có thể giận mà không dám nói, cũng không trách tội Kha Mỹ Ngu, chỉ trách bản thân hôm nay không được may mắn, sao lại gặp phải kiểu giáo viên thế này?
Không tìm được lỗi sai của Kha Mỹ Ngu, cô giáo Triệu lạnh mặt nói: “Mấy em học thuộc cho cẩn thận, buổi học đầu cô sẽ kiểm tra, không thuộc cô sẽ trừ một điểm cá nhân.” Nói xong bà ta mất kiên nhẫn xoay người, trực tiếp rời khỏi đây.
Mọi người chờ đến khi bà ta đi được một đoạn xa, mới kêu rên lên.
“Hai chương, mỗi một chương hơn hai trăm từ đơn, tôi thuộc được mười mấy cái đã là siêu lắm rồi…”
“Trừ điểm trừ điểm, miệng bà ta ngoài từ này ra thì còn nói được từ khác không?”
“Xong rồi, tôi cảm giác con đường tốt nghiệp của mình vô vọng rồi…”
Ngay cả Hoắc Thành Phương và Hạ Hải Phượng cũng lười biếng ghé vào bàn, nản lòng không thôi: “Thế này không phải chỉ cần chúng ta nỗ lực là có điểm tốt, quá làm khó người khác mà!”
Kha Mỹ Ngu trầm ngâm, cười tiến đến bục giảng: “Thật ra ngoại ngữ khá đơn giản, đặc biệt là khi nói, chúng ta chỉ cần đọc nhiều lần là có thể nắm được ngữ cảm, miệng còn nhanh hơn so với đầu.
Nếu mọi người tin mình thì chúng ta cùng nhau đọc nhé? Từ hiện tại đến tiết đầu còn hai mươi sáu phút, vậy là đủ rồi.”
Bọn họ biết trình độ ngoại ngữ của Kha Mỹ Ngu vì vậy liên tục gật đầu, cảm kích mà nói: “Bạn học Kha nhiệt tình quá!”
“Đúng rồi, trước kia bạn nói không thích trợ giúp người khác, bây giờ xem ra là do khiêm tốn thôi…”
Kha Mỹ Ngu vừa nhấc tay, mọi người liền im lặng.
Cô quay đầu viết câu đầu tiên lên bảng, chính mình đọc một lần, giải thích qua nghĩa câu, xen lẫn cả mấy câu hướng dẫn cách nhớ.
Thái độ của mọi người nghiêm túc, cũng rất tin tưởng cô, họ đều là những người thông minh chăm chỉ cần cù nên tất nhiên hiệu quả không tồi.
Vậy mà chỉ trong thời gian ngắn bọn họ đã thuộc được hơn 500 từ đơn, hơn nữa cũng nắm được nghĩa của từng câu, từ, đây có thể coi là lần đầu bọn họ cảm thấy thích thú khi học ngoại ngữ.
Quả nhiên giống như lời của bạn học Kha, ngoại ngữ không khó, mà là trước kia bọn họ tiếp xúc với nó sai cách, không có hệ thống học tập, phương pháp, nên tất nhiên sẽ cảm thấy sợ ngoại ngữ!
Tiếng chuông báo tiết đầu vang lên, cô giáo Triệu lên bục bảng, lạnh mặt lấy danh sách ra, đập bàn một cái, ngồi trên ghế uy phong nói: “Hiện tại kiểm tra, khi học các em cũng tự biết rồi đấy, học ngoại ngữ là cả một quá trình, không có lối tắt nào đâu!
Sau khi kiểm tra xong, cô sẽ giảng lại chi tiết một lần nữa.”
Các bạn học đã thuộc được kha khá, trên mặt cũng không có lộ ra biểu cảm buồn bã như cô giáo Triệu tưởng, ngược lại còn lộ ra vài phần hưng phấn khó nén.
Cô giáo Triệu bất mãn nhíu mày, cúi đầu gọi tên Kha Mỹ Ngu, dù sao cô cũng là người đứng đầu trong lớp.
Người bị gọi đầu thì càng có ít thời gian học hơn.
Kha Mỹ Ngu đi lên trước, lại lần nữa lộ ra nụ cười tươi khiến cô giáo Triệu căm ghét, cực kỳ lưu loát đọc bài.
Từ cách phát âm, tốc độ, độ truyền cảm, đều không có chỗ để người khác bắt được lỗi sai.
Cô càng hoàn mỹ không tì vết, cô giáo Triệu lại càng tức tối hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận