Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 521. -

Mùi hương của cô gái nhỏ luôn ngọt ngào và lôi cuốn như vậy, khiến cho người ta không thể dừng lại.
Tần Nguyên Cửu hôn cô đến quay cuồng, không nhịn được muốn tiến thêm bước nữa, kết quả bụng cô lại bắt đầu biểu tình.
Kha Mỹ Ngu ngoan ngoãn nép vào trong ngực anh, đôi mắt ngấn nước mang theo sự ngại ngùng, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng và ngọt ngào: "Anh Cửu, em đói…"
Tần Nguyên Cửu ôm chặt cô, hít một hơi thật sâu: "Sau này ở ngoài giường đừng nói với anh mấy câu như anh rất tuyệt, em đói rồi như vậy nữa, được không?"
Kha Mỹ lập tức hiểu ra, nhưng lại giả vờ không hiểu: "Tại sao vậy?"
"Em muốn thử không?" Tần Nguyên Cửu nhướng mày, nâng cằm cô lên, nguy hiểm hỏi.
Cô vội vàng lắc đầu: "Trời lạnh đồ ăn mau nguội, chúng ta nhanh đến nhà ăn đi!"
Không có cô Triệu cố ý gây chuyện, việc học tập và cuộc sống của các sinh viên đột nhiên trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Mỗi ngày Kha Mỹ Ngu đều tận dụng thời gian tự học vào buổi trưa và buổi tối đến phòng piano của học viện m Nhạc để tập luyện cùng với Tần Nguyên Cửu.
Trận pháp tụ âm ở tòa ký túc xá số 13 đã bị phá hủy, khiến nhiệt độ xung quanh tăng từ hai đến ba độ.
Kha Mỹ Ngu nhân lúc trời tối đi xung quanh ký túc xá số 13, dùng linh lực rót vào giọng nói, sau đó tụng Lục Đạo Kim Cang Chú để phổ độ chúng sinh, giúp những linh hồn còn sót lại dần tan biến.
Thoáng chốc đã đến chiều thứ bảy, khi Kha Mỹ Ngu đến hội trường, cô mới nhận ra rằng mọi người đã diễn tập từ sáng, chỉ có cô là không tham gia.
Điểm của buổi diễn tập cũng sẽ được tính vào tổng điểm của tiết mục, tuy không nhiều nhưng cũng đủ ảnh hưởng đến thứ hạng!
Dư Mộng Ni mặc bộ đồ ba lê trắng tinh, ngẩng đầu ưỡn ngực kiêu ngạo khinh thường liếc nhìn cô, sau đó quay người bỏ đi. Giống như đối phương là một tên hề, không cần thiết phải để ý tới.
Kha Mỹ Ngu đưa cuốn băng của mình ra, sau đó được một đàn chị trong hội sinh viên dẫn vào hậu trường. Ở đây tập trung những diễn viên sắp biểu diễn trên sân khấu, họ đã thay trang phục và đang được các thợ trang điểm chuyên nghiệp trang điểm trước bàn.
"Bạn học, em đến hơi muộn. Thông báo là một giờ, nhưng ba giờ em mới đến. Em đã bỏ lỡ phần rút thăm, nên chỉ có thể diễn áp chót, cũng xem như là tiết mục cuối cùng. Bây giờ em đành phải đợi các bạn khác trang điểm xong thì mới tới lượt." Đàn chị bất lực nói.
Hiện tại có rất ít thợ trang điểm, mỗi học viện trình diễn hai tiết mục, một trong số đó là tiết mục tập thể.
Giữa các trường học viện có sự cạnh tranh rất lớn, ai cũng không muốn làm qua loa đối phó. Ngay cả tiết mục tập thể, việc trang điểm cho từng thành viên cũng không thể cẩu thả, vậy nên khối lượng công việc của các thợ trang điểm khá nặng.
Chưa kể đến cuối cùng thợ trang điểm sẽ kiệt sức, đồ trang điểm cũng có thể bị dùng hết, hoặc có thể trở nên lộn xộn khó trang điểm.
Các bạn sinh viên xung quanh đồng cảm nhìn cô, nhưng không một ai đứng ra cả.
Tiết mục tập thể ở học viện Ngoại Ngữ là một vở kịch nói. Có tổng cộng năm diễn viên, tất cả đều có gia đình khá giả, đã được tiếp xúc với ngoại ngữ từ sớm. Họ đang đùa giỡn với một nhóm các cô gái trong trang phục múa ba lê.
Thực ra Kha Mỹ Ngu từ lâu đã quen với việc lang thang trong sự ồn ào và cô đơn.
Kiếp trước, bởi vì cha cô quá giàu, dẫn đến xung quanh cô toàn là những đám bạn xấu do cô đứng đầu.
Nhưng khi rũ bỏ lớp hào nhoáng này, một mình vào học ở ngôi trường hạng hai bình thường, thì ngoại trừ một vài người bạn, cô thường xuyên rơi vào tình trạng bị cô lập.
Cũng hết cách, vẻ ngoài của cô quá nổi bật, tính tình tiểu thư lá ngọc cành vàng từ nhỏ đã ăn sâu vào máu. Sự tồn tại của cô là nguyên nhân khiến mọi người ghen tị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận