Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 308. -

“Mẹ.” Lý Quốc Thắng cười nói: “Đến tỉnh rồi, mẹ muốn tìm con rể thế nào? Phẩm chất tốt, là sinh viên ưu tú của đại học trọng điểm nhưng điều kiện trong nhà chỉ bình thường, mẹ có đồng ý không?”
Mẹ Lý tỉnh táo hẳn lên: “Thắng Tử, con nói lời này là có ý gì? Con có ứng cử viên rồi à?
Chỉ cần nhân phẩm tốt, thương con bé, người nhà cậu ta không để con bé ngốc nhà mình tức giận thì có thể cân nhắc! Ông nói phải không, ông Lý?” Bà ấy liếc nhìn ông chồng mình.
Chủ nhiệm Lý gật đầu: “Bây giờ là xã hội mới rồi, không coi trọng môn đăng hộ đối nữa, hơn nữa sinh viên suy nghĩ nhanh nhạy, trường học còn phân công việc, đợi sau khi tốt nghiệp, ở đơn vị cũng có thể thăng chức rất nhanh, triển vọng phát triển rất tốt.”
Dưới ánh nhìn sốt ruột và mong đợi của cha mẹ, Lý Quốc Thắng cười nói: “Trước kia không phải nhà họ Kha tặng chúng ta đặc sản trên núi sao?
Là đồng chí Tiểu Kha với anh cả của cô bé đến, nhà cô ấy có năm người con trai, tất cả đều sắp thành sinh viên đại học tỉnh, quan trọng nhất là họ đều chưa có đối tượng.
Con thấy người nhà họ Kha đối nhân xử thế vừa nhiệt tình vừa hào phóng. Cha mẹ, hai người nói xem em gái với nhà họ Kha có khả năng không?”
Mẹ Lý và chủ nhiệm Lý nhìn nhau: “Chúng ta cũng chưa được gặp người thật mà.”
Đang nói, điện thoại trong nhà vang lên, hóa ra người nhà họ Kha đến cổng rồi!
Đúng là thiêng thật đấy, bốn người nhà họ Lý đều cảm thán, sau đó vội mời người ta vào, lại còn sai Lý Quốc Thắng ra ngoài cửa đón.
Hai nhà tự giới thiệu một lượt rồi mắt to trừng mắt nhỏ.
Mẹ Kha hít sâu một hơi, cười nói: “Thực ra lần này chúng tôi đến đây là có chuyện muốn hỏi hai vợ chồng chủ nhiệm Lý.”
Chủ nhiệm Lý và mẹ Lý hiếu kỳ gật đầu: “Chị dâu, chị cứ nói đi ạ.
Nhà chúng tôi có thể giúp, chắc chắn chúng tôi sẽ dốc hết sức.”
Mẹ Kha nhìn thằng con cả ưỡn ngực ngẩng đầu như cây bạch dương, dưới ánh mắt cổ vũ của Kha Mỹ Ngu, bà nói tiếp: “Vậy tôi nói thẳng nhé.
Là thế này, nhà tôi nhiều con trai, mặc dù chúng đều ở nông thôn nhưng trong lòng có nhiều ước mơ, hoài bão, lúc nào cũng muốn bay tới thành phố, báo đáp tổ quốc, nhưng vẫn chưa có cơ hội.
Lần này may mà con gái út với con rể tôi có lòng tốt nên bảy đứa nhỏ trong nhà mới có thể vào đại học học tiếp. Thằng cả nhà tôi báo danh vào Học viện Tàu ngầm Hải quân, đơn từ cũng được phê chuẩn, thông qua rồi.
Có thể nói sau này đám trẻ sẽ có tí tiền đồ, ít nhất chúng cũng có khả năng nuôi sống tổ ấm nhỏ. Người nhà tôi đều từng đến Tiền Trang, cũng đã gặp đồng chí Tiểu Lý rồi, cô ấy thật đúng là người vừa xinh đẹp, hào phóng, chăm chỉ làm việc, lại còn nhiệt tình nữa nên chúng tôi vẫn luôn nhớ thương.”
“Cũng vì đứa nhỏ có thể đi học ở trên tỉnh nên tôi mặt dày mày dạn đưa đứa con cả đến, muốn lén hỏi ý của hai vợ chồng chủ nhiệm Lý.
Nếu hai người cảm thấy hai đứa chúng nó xứng đôi, vậy để hai chúng nó thử xem sao, nếu không được thì lần này coi như là chúng tôi đến thăm người thân, sẽ không phá huỷ thanh danh của đồng chí Tiểu Lý.”
Nói xong, Mẹ Kha mong chờ nhìn nhà họ Lý.
Kha Mỹ Ngu lén chọc vào thắt lưng của anh cả.
Chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của anh cả, Kha Mỹ Ngu cũng rất nhọc lòng, lúc nhận nhiệm vụ ở trên hệ thống, trong đầu cô đã vạch ra bước đầu kế hoạch, cô vô thức thu thập chuyện liên quan đến gia đình nhà họ Lý.
Hiện tại cô muốn để anh cả dựa vào việc người nhà họ Lý không biết nấu ăn làm bước đột phá!
Là một người sành ăn, Kha Mỹ Ngu hiểu rằng đây là một điểm cộng.
Kha Nguyên Đại lập tức tiến lên, liếc nhìn hộp cơm đã được cất đi, cười nói:
“Chú thím, hai người vẫn chưa ăn cơm ạ?
Vừa hay trong nhà có ít đặc sản vùng núi, cháu xuống bếp làm mấy món cho hai người ăn nha?”
Người nhà họ Lý nghe vậy đều kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận