Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 450. -

Nhưng mà khi cô nhìn thấy Kha Khánh Thư núp sau lưng vợ, tình nguyện phụ thiên hạ cũng không để thiên hạ phụ mình, quỷ ích kỷ ngồi làm ngư ông đắc lợi!
Tất cả thảm thương đều do ông ta tự nghĩ ra, không ai sinh một đám con gái của ông ta hết, chính xác là khinh bỉ ông ta.
Là bản thân ông ta cảm thấy không thẳng lưng nổi mà để người nào cũng nào cũng xem thường ông ta.
Có điều cha bệnh, cô không thể ở đây lâu được: “Đợi lát nữa em thu dọn, ngày mai chúng ta về nhà!”
Tần Nguyên Cửu cụp mắt, nở một nụ cười nhẹ.
Nhà của cô út có ít phòng, sau khi Tần Nguyên Cửu đưa Kha Mỹ Ngu và Quý Nghiên Phi về nhà, thì ngủ lại thành trấn một đêm.
Tề Bán Tiên đi cả ngày, không dám tìm cơ hội nói chuyện với Kha Mỹ Ngu.
Trên mặt bắt đầu lộ ra vẻ lo lắng, không có anh ta, người của nhà họ Tề thấy anh ta bản lĩnh cao siêu, muốn ngồi không hưởng lộc nên học chuẩn bị gả một gái lỡ thì tham ăn lười làm cho anh ta!
Người nhà họ Tề đã bắt đầu chọn ngày tháng, chuẩn bị hôn sự. Lần này anh ta mượn cớ ra ngoài là vì chọn quà “cô dâu chuẩn”.
Anh ta nắm chặt chiếc hộp vải nhung trên tay, bên trong là đồng hồ Titoni kiểu nữ mua ở chợ đen, tiêu hết tiền xem bói mấy năm nay của anh ta.
Vì Tề Bán Tiên hiểu, nếu như không mua quà hài lòng người ta thì đến lượt mình thì đúng là khoan tim không rõ sống chết mất!
Anh ta không đợi được ngày nào hết, sau khi anh ta kiên nhẫn đuổi người của nhà họ Tề đi thì chạy thẳng tới sân ngoài nhà họ Quý.
Thần thức của Kha Mỹ Ngu đã được uẩn dưỡng mấy ngày nên khôi phục được một chút. Ít nhất thì cô có thể cảm giác có người ở ngoài sân.
Đến khi người nhà họ Quý ngủ say, Kha Mỹ Ngu thay đồ nhảy ra ngoài.
“Đồng chí Kha.” Trong lời nói của Tề Bán Tiên toàn là sự kích động.
“Anh có làm theo lời tôi nói không?” Kha Mỹ Ngu ngẩng đầu nhìn sắc trời, tối nay nhiều mây đen, trăn màu da cam thoi đưa trong đó, như là có thể đoán được sắp có chuyện lớn xảy ra.
“Đồng chí Kha, trước kia cô nói muốn giúp tôi thoát khỏi hạn chế của nhà họ Tề đúng không?” Anh ta hỏi không kịp đợi.
Mặc dù Tần Nguyên Cửu đã cho anh ta truyền thừa hoàn chỉnh của nhà họ Tề. Nhưng anh ta nghiên cứu cả đêm cũng không thể tìm được cách để bản thân có thể thoát khỏi nhà họ Tề.
Thậm chí anh ta còn không biết nhà họ Tề dùng cái gì để khống chế mình!
Kha Mỹ Ngu nghiêng đầu, bắt đầu tiến hành quét hình cơ thể anh ta, con ngươi chợt lóe: “Người nhà họ Tề khống chế anh thế nào?”
“Là mỗi lần tôi không nghe lời họ sẽ vây lại hành hung tôi, không cho tôi ăn cơm, còn làm trái tim sợ hãi khó chịu nữa.” Tề Bán Tiên mím môi nói: “Tôi đã từng trông nhiều lần nhưng lần nào cũng không đủ sức, tim đập mạnh rồi ngất đi, bị người nhà họ Tề đưa về!”
Kha Mỹ Ngu không nhịn được cười khẽ: “Nhà họ Tề không hổ là truyền nhân của thần toán, trình độ làm khó dễ người ta đúng là dày công tôi luyện!”
Tề Bán Tiên hơi sửng sốt, ngây ngốc hỏi: “Ý của cô là gì?”
Kha Mỹ Ngu nhún vai: “Bình thường không phải anh cũng xem bói à? Chẳng lẽ không biết bản thân bị hẹp động mạch vành hay sao, đó là một loại bệnh tim bẩm sinh.”
“Không phải chứ? Cơ thể tôi rất khỏe mạnh mà.” Tề Bán Tiên khó mà tin hỏi.
Nhưng nhớ lại dựa trên lời nói của Kha Mỹ Ngu, dường như người nhà họ Tề quả thật khống chế về mặt suy nghĩ của anh ta.
Mỗi lần tim anh ta đập mạnh, không phải là tức giận quá độ thì là rất đói hoặc là đi bộ quá lâu. Mà tất cả chuyện này không hề liên quan tới người nhà họ Tề.
Tề Bán Tiên không nhịn được dùng sức đấm ngực mình: “Sao tôi lại yếu nhớt như thế cơ chứ!”
Con người yếu ớt như thế này, ngay cả lòng bàn tay của người nhà họ Tề cũng không chạy khỏi, nếu như có cách gì đó trị khỏi thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận