Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 417. -

"Ông Quý, Tiểu Lâm, cháu có thể mượn về xem không ạ? Ngày mai cháu sẽ trả lại.” Kha Mỹ Ngu giơ quyển sách trong tay, cười khẽ hỏi.
Ông Quý hừ hừ hai tiếng, cố gắng phát âm rõ ràng từng chữ: "Lấy đi, sách chính là để cho người ta đọc mà!"
Quý Bội Lâm thấy khi cô xuất hiện mang theo đôi mắt đen nhánh bừng sáng, bây giờ lại khôi phục lại dáng vẻ lạnh lẽo ban đầu, cúi đầu nhìn quyển sách trong tay, không nói một lời.
Kha Mỹ Ngu mỉm cười gật đầu, còn mặt dày lấy sô cô la từ hộp sắt trước mặt Quý Bội Lâm, nhét một viên vào miệng, mơ hồ nói: "Ngày mai đọc xong, cháu sẽ đến trả lại!"
Dù sao Quý Bội Lâm cũng chỉ là một đứa trẻ, sách cậu bé đọc đều dạy người ta cách đối nhân xử thế, người trong nhà cậu bé cũng đều làm như vậy.
Đây vẫn là lần đầu tiên cậu bé nhìn thấy kẻ thô lỗ làm chuyện quang minh chính đại như vậy.
Dáng vẻ kinh ngạc đó làm cho Kha Mỹ Ngu ngượng ngùng gãi gãi bím tóc, "Lát nữa cô sẽ mời cháu uống trà sữa!”
Đã gần trưa, người nhà họ Quý sinh hoạt theo quy luật lần lượt trở về nhà.
Kha Mỹ Ngu ăn bánh nếp đường nâu nóng hôi hổi, cười híp mắt truyền tất cả số liệu cơ thể của nhà họ Quý tới máy mô phỏng.
Bây giờ đến bệnh viện kiểm tra, cũng không có cái gọi là máy chụp toàn cảnh, cho nên bọn họ cũng không biết mình bị Cổ Trùng mập mạp ký sinh trong cơ thể được mấy năm, chỉ cho rằng mình giống như những người dân khác, là thiếu máu do bị suy dinh dưỡng.
Cổ Trùng rất tham lam, trong mấy năm nay, không biết đã lang thang trong cơ thể người bao nhiêu lần, lựa chọn định cư lâu dài ở vị trí gần tim và đầu để lấy máu tươi. Cuối cùng nó trở nên quá lớn, không thích hợp lang thang khắp nơi nữa.
Kha Mỹ Ngu gọi em họ Vũ Sâm vào trong góc, lúc đưa một cái bánh gạo nếp qua, cô tiện tay bố trí trận pháp, còn dán một lá bùa bất động lên người, nó có thể khiến mọi sinh vật sống đột nhiên dừng lại, bao gồm cả quá trình trao đổi chất và sự thay đổi tế bào trong cơ thể, sức mạnh trên lá bùa sẽ cung cấp và duy trì năng lượng sống.
Hiện tại thần thức của cô vẫn chưa thể dùng được, thay vào đó cô trực tiếp dùng máy mô phỏng và các loại thiết bị quét hình thay thế, nhìn thấy Cổ Trùng kia vẫn duy trì trạng thái ban đầu, thậm chí miệng của nó đã dừng lại!
Kha Mỹ Ngu không dám lãng phí thời gian, liền rút dao đâm vào ngực anh ấy.
Bùa bất động là bùa thường dùng nhất khi làm phẫu thuật, có thể giảm đáng kể cơn đau của bệnh nhân, tránh khỏi nỗi lo mất máu quá nhiều.
Nhưng bùa bất động cũng có thời hạn, chỉ có mười phút!
Cô đã mô hỏng hơn mười cách phẫu thuật ở trong không gian trong mười phút từ lúc Quý Vũ Sâm vào sân.
Lúc này Kha Mỹ Ngu nhanh nhẹn cắm con dao vào chỗ Cổ Trùng ở gần tim anh ấy, sau đó đổi thành móc câu, móc Cổ Trùng ra khỏi cơ thể anh ấy, tiếp đó đắp Hồi Xuân Đan đã nghiền thành bột lên, không quá hai phút, miệng vết thương của anh ấy đã lành hoàn toàn.
Cô thu hồi lá bùa và trận pháp vào không gian.
Quý Vũ Sâm hơi ngây người, anh ấy xoa ngực như cảm nhận được điều gì đó, nghi hoặc lẩm bẩm: “Chị, chị quả nhiên là bùa may mắn, sau khi gặp chị, ngực em không còn cảm thấy buồn bực nữa.”
Kha Mỹ Ngu cười gật đầu: "Đúng không, nhưng em họ, em gầy yếu quá, nên ăn nhiều thịt chút, nên uống chút nước đường đỏ để bồi bổ thân thể đi!"
Quý Vũ Sâm nhai bánh gạo nếp mà không hề để ý, từ sau lưng lấy ra mười quả trứng chim nói, "Chị Bảo, những thứ này đều rất tươi mới, lát nữa em sẽ nướng cho chị ăn.”
Hoàn thành một việc lớn, tâm tình Kha Mỹ Ngu thoải mái hơn rất nhiều, suy nghĩ xem làm sao đưa chuyện này ra ngoài ánh sáng.
Đột nhiên cô nghĩ tới Tề Bán Tiên, có lẽ cô có thể để anh ta làm bia đỡ đạn giải quyết việc này, mà bản thân cô có thể lặng lẽ tiếp tục làm bùa may mắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận