Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo (Bản dịch 920 chương)

Chương 621. -

Kha Mỹ Ngu bĩu môi: “Cô đừng cho rằng tỏ ra đáng thương trước mặt tôi là tôi sẽ giúp cô!
Mặc dù nói cánh cửa lục giới đã đóng lại rồi nhưng trên thế giới này, cô hồn dã quỷ vì chấp niệm mà không muốn đầu thai như cô nhiều lắm. Tôi lo được hết sao?
Tôi không hề vạn năng, không có khả năng giúp cô sống lại.”
Bóng ma khẽ cười: “Cô không cần có tâm lý phải chịu trách nhiệm đâu, có thể khi thấy anh ấy quên tôi đi chính là lúc tôi rời đi.”
Lúc này Kha Mỹ Ngu quay đầu nhìn Lư Hướng Kình rồi lại nhìn bóng ma.
“Tôi đã bảo cô có gì đó là lạ với họ mà.” Tiểu Qủy Vương vỗ cánh, đột nhiên nói: “Loại người không có bất kỳ oán hận gì như cô, rất khó để có thể trốn được sứ giả câu hồn, hóa ra cô không phải hồn phách hoàn chỉnh!”
Bóng ma đột nhiên nhìn nó với vẻ nghi ngờ.
“Ba hồn sáu vía của cô đã bị bắt đi đầu thai rồi, chỉ còn một phách là trí tuệ bị chấp niệm của người đàn ông kia kéo lại.” Tiểu Quỷ Vương nói ra suy đoán của Kha Mỹ Ngu: “Cô có thể phiêu đãng đến giờ mà chưa tan biến, có thể thấy người đàn ông kia thực sự yêu cô say đắm.”
Kha Mỹ Ngu gật đầu tán thành, đúng thế, chấp niệm sau khi chết của con người cũng là một sức mạnh to lớn.
Bóng ma này tồn tại dựa vào sức mạnh từ chấp niệm đó.
Nghe thấy lời giải thích như thế, bóng ma đột nhiên ngồi phịch xuống, lẩm bẩm: “Ý của cô là nếu như, nếu như anh ấy quên tôi, tôi thực sự sẽ không tồn tại được nữa sao? Đến, đến cả luân hồi cũng không vào được chứ đừng nói là tiếp tục duyên phận trọn đời trọn kiếp với anh ấy?”
Bây giờ Tiểu Quỷ Vương có hai nhiệm vụ đó là tìm một vật chứa thích hợp sau đó tìm người bày trận báo thù, không để nhiều người vô tội vì tư lợi cá nhân mà bị mất mạng.
Có thể nói bây giờ nó không còn bao nhiêu áp lực cả, thấy đồng loại thảm như thế, sự lương thiện của nhóc Tiểu Quỷ Vương này bùng nổ, nó nói với Kha Mỹ Ngu: “Ngu Bảo Nhi, cô là người giỏi nhất, cô có thể nghĩ cách giúp không?”
Bóng ma lo lắng nhìn cô: “Đồng chí Kha, cô có yêu cầu gì tôi đều sẽ đồng ý với cô.”
Ý thức của Kha Mỹ Ngu quan sát khắp thùng xe.
Cô nhìn rõ chỉ tay của Lư Hướng Kình, bàn tay vốn không có đường hôn nhân, nói cách khác, nếu như không có người ngoại can thiệp vào, anh ta thực sự phải ôm mối tình không thể khai hoa kết quả này sống cô độc đến cuối đời!
Kha Mỹ Ngu xem phim truyền hình hay đọc tiểu thuyết đều không thích xem tác phẩm đang ra mà chỉ chọn những thứ đã hoàn thành, hơn nữa cô phải xem xem kết thúc có viên mãn hay không, nếu như không, dù cho tác phẩm kia có hay thế nào, điểm đánh giá có cao đến đâu, có bao nhiêu bạn bè thi nhau đề cử, cô cũng sẽ không thèm liếc.
Nhưng bây giờ đoạn tình một người một quỷ dằn vặt này vừa nhìn đã thấy yêu mà không có kết quả rồi, Kha Mỹ Ngu lại không khống chế được nghiến răng nói: “Thực ra cũng không phải không có cách.”
Bóng ma kích động đứng lên, cả người trôi nỗi, âm khí quá mạnh khiến cho người trong xe đều cảm nhận được cái rét lạnh một cách rõ ràng.
Bọn họ nghi ngờ nhìn xung quanh, mặc dù màn đêm đã bao phủ cả tỉnh N nhưng tháng tám, nhiệt độ còn khá cao, dù cho có là đêm thì cũng không thể có cảm giác đấy được.
“Dừng lại, cô đừng kích động.” Kha Mỹ Ngu vội khống chế: “Tôi còn chưa nói ra biện pháp, cô đã dựa vào từ trường và năng lực khiến tuyến đường của xe bị tổn hại rồi.”
Bóng ma gật đầu vô cùng ngoan ngoãn nhưng lại nhìn Kha Mỹ Ngu chằm chằm: “Đồng chí Kha, cô có thể nói cho tôi biết không?”
Lúc này Kha Mỹ Ngu đã có cách giải quyết rồi nên không sốt ruột nữa mà ngược lại, cô hỏi đầy hưng phấn: “Có thể kể cho tôi nghe về chuyện của cô với đồng chí Lư không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận