Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Cốt Truyện
Chương 871. Sự quyết đoán của Akainu!
“Chỉ cần ta ở trên mặt đất tất cả mọi nơi đều là địa bàn của ta, ngươi không có cách nào làm hại ta!” Giọng nói của Ziv vang lên khắp bốn phương tám hướng lôi đài. Mà bản thân hắn ta thậm chí còn chẳng thèm lộ mặt.
Không có người nào biết hắn ta đang ở vị trí nào!
Đám hải quân vây xem dưới sân lập tức bàn luận sôi nổi.
“Năng lực của tên Ziv này thật sự quá khó đối phó.”
“Đúng vậy! Trừ phi phá hủy mặt đất bằng không hoàn toàn không có cách nào bắt được hắn.”
“Đây rõ ràng là một năng lực khốn nạn mà.”
“Tiếp theo Trần Nghiệp sẽ làm thế nào? Lẽ nào thật sự chỉ có thể hòa sao?”
Hòa đương nhiên không thể hòa. Nếu Trần Nghiệp đã muốn làm đô đốc hải quân vậy không có chuyện đánh hòa này.
Lúc này, đột nhiên hắn đáp xuống mặt đất sau đó ngồi xổm xuống ấn lòng bàn tay phải lên mặt đất.
“Nhẫn băng giá” trên ngón áp út tay trái của hắn hơi lóe lên một cái. Ngay sau đó một luồng khí lạnh cực lớn phun ra từ trong lòng bàn tay hắn. Mặt đất dùng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy đang kết băng.
Ziv nấp dưới lòng đất thấy Trần Nghiệp đã bại lộ đang chuẩn bị cho hắn một chiêu “nhất dương chỉ vào mông” lại đột nhiên cảm giác có một luồng khí lạnh bổ tới.
Sau đó, Ziv bị đóng băng…
Khí lạnh trong nhẫn băng giá cực kỳ đáng sợ, chỉ trong nháy mắt toàn bộ lôi đài to lớn đã bị hắn đóng băng toàn bộ. Nếu không phải hắn kịp thời thu tay thì toàn bộ bộ hải quân đều sẽ bị đóng băng hết!
Phải biết rằng nơi sinh sống của tộc người khổng lồ băng trong vũ trụ Marvel chính là trời băng đất tuyết, là nơi được chiếc tráp mùa đông vĩnh cửu tạo ra. Nghe đồn chiếc tráp mùa đông vĩnh cửu có khả năng đông cứng cả một hành tinh!
Bây giờ biến thành nhẫn băng giá nhưng uy lực cũng không hề giảm bớt chút nào.
Nói cách khác, Trần Nghiệp đeo nhẫn băng giá khiến năng lực ở phương diện hệ băng này còn đáng sợ hơn đô đốc hải quân “Kuzan” ngày trước!
Ngay khi Trần Nghiệp thu tay lại và nhìn về phía lôi đài bị đóng thành khối băng, tất cả những người có mặt ở đó đều ngây người…
Trên đài cao, toàn bộ cấp cao hải quân bao gồm cả thủy sư đô đốc Akainu cũng đứng dậy nhìn hắn với vẻ khiếp sợ.
Vậy mà Trần Nghiệp lại thể hiện ra ba loại “năng lực của Trái Ác Quỷ,” hơn nữa một loại trong đó còn rất tương tự với của đô đốc hải quân Kuzan ngày trước.
Niệm lực!
Sấm sét!
Đóng băng!
Ba loại năng lực mạnh mẽ xưa nay chưa từng xuất hiện trên cùng một người. Chuyện này quả thật đã làm mới nhận thức của tất cả mọi người về Trái Ác Quỷ!
“Không thể nào! Tại sao hắn có thể sở hữu ba loại năng lực của Trái Ác Quỷ?”
“Hắn là quái vật gì vậy? Ma quỷ sao?”
“Nếu hai loại năng lực cùng xuất hiện trong một cơ thể vậy xuất hiện ba loại năng lực hình như cũng không phải không thể chấp nhận.”
“Ba loại năng lực, có hai loại là hệ Logia… người này đáng sợ quá rồi!”
“Nhất định phải điều tra chi tiết về hắn, tuyệt đối không thể để gian tế trà trộn vào đội ngũ hải quân.”
“Ta cảm thấy hắn cũng không có khả năng là gian tế, với thực lực đáng sợ của người này nếu đặt trên biển khơi ít nhất cũng phải là một hải tặc lớn độc chiếm một phương, không có lý nào lại tới hải quân làm gian tế cả.”
“Lẽ nào các ngươi không thấy kỳ quái sao? Trái Hie Hie chính là năng lực của người đó nhưng tại sao người này cũng có? Theo như ta biết thì Trái Ác Quỷ đều là độc nhất vô nhị, người đàn ông đó (Kuzan) vẫn chưa chết cơ mà!”
“Đây quả thực là một điểm không có cách nào lý giải…”
“Có lẽ chỉ là Trái Ác Quỷ tương tự thôi thì sao?”
Trên đài cao, các cao thủ hải quân đều đang bàn luận sôi nổi. Thật ra sự xuất hiện của Trần Nghiệp đã đánh vỡ nhận thức của bọn họ.
Ngay cả Kizaru cũng không nhịn được mà hỏi: “Thủy sư đô đốc Sakazuki, trên cơ thể một người thật sự có thể sở hữu ba loại Trái Ác Quỷ sao?”
Sắc mặt của Akainu nặng nề, suy nghĩ một lúc mới đáp: “Sự hiểu biết của con người chúng ta đối với Trái Ác Quỷ thật sự không nhiều, có lẽ thứ mà người này ăn là một loại trái mạnh mẽ chưa từng thấy qua cũng không biết chừng.”
Kizaru nghe vậy lại hơi nhíu mày. Nhưng hắn ta cũng không phản bác Akainu mà chỉ thở dài bảo: “Xem ra hẳn có thể xác định được người chiến thắng cuối cùng rồi!”
Đối với Trần Nghiệp có rất nhiều năng lực, ngay cả bản thân Kizaru cũng cảm thấy vô cùng khó giải quyết. Tuy rằng lão mù đó lợi hại nhưng hắn ta cũng không cho rằng đối phương có thể chiến thắng được Trần Nghiệp.
Đột nhiên Akainu bảo: “Borsalino, ngươi cảm thấy chức vị đô đốc này lại tăng thêm một người thì thế nào?”
Kizaru nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc, không nhịn được mà liếc mắt nhìn Akainu.
“Tăng thêm một chức vị đô đốc? Từ ba vị đô đốc ban đầu biến thành bốn vị đô đốc sao?”
“Đúng vậy, suy nghĩ này đã sớm xuất hiện trong đầu ta!”
Akainu giải thích: “Trận chiến thượng đỉnh đã hoàn toàn lộ ra thực lực của hải quân chúng ta không đủ, thân là người kiểm soát vùng biển này, bộ hải quân cần sở hữu thực lực tuyệt đối áp đảo hải tặc, nếu có người mới xuất hiện vậy thiết lập thêm một cái ghế đô đốc cũng là chuyện theo lẽ thường thôi.”
Thiết lập thêm một vị trí đô đốc hải quân tức là sẽ có thêm một người mới ngồi ngang hàng với Kizaru.
Akainu chắc chắn rất để tâm đến cảm nhận của Kizaru cho nên mới giải thích.
Nghe thấy hắn ta nói như vậy, ngược lại bản thân Kizaru cũng không sao cả. Thậm chí hắn ta chỉ mong sao có thêm cao thủ tới tiện cho hắn ta có thể đục nước béo cò, quẹt thẻ nhận tiền lương…
“Thủy sư đô đốc Sakazuki, ta tán thành đề nghị của ngươi!” Kizaru nói.
Akainu nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu như Kizaru thật sự buồn bực phản đối vậy hắn ta thật sự không tiện làm. Đừng thấy hắn ta thân là thủy sư đô đốc nhưng cũng không thể làm bậy trong nội bộ hải quân được.
Nếu Kizaru đã đồng ý vậy thì dễ xử thôi.
Về phần chính phủ thế giới có đồng ý hay không?
Hắn ta cảm thấy chỉ thêm tiền lương cho một đô đốc mà lại có thể mượn một chiến lực đỉnh cao như vậy, chỉ cần chính phủ thế giới không phải đồ ngu thì sẽ không phản đối.
Trận đấu tiếp theo vẫn tiếp tục.
Người chiến thắng vừa rồi hiển nhiên là Trần Nghiệp.
Về phần người sở hữu năng lực của Trái Doro Doro kia thì lại hoàn toàn bị đóng băng bên trong lôi đài. Cuối cùng còn phải dùng không ít nhân phủ phá vỡ lôi đài mới đào được Ziv ra…
Sau đó là trận đấu của lão mù và cô gái kia. Kết quả hiển nhiên là lão mù thắng, không hề có một chút hồi hộp nào.
Tiếp theo, trận thi đấu cuối cùng trong hội thi đấu toàn quân sắp diễn ra, cũng là một trận đấu quan trọng nhất của hội thi đấu toàn quân. Trận này sẽ quyết định ra người chiến thắng chung cuộc của hội thi đấu!
Trần Nghiệp và lão mù!
Ngay khi hai tuyển thủ đứng trên lôi đài, gần một trăm nghìn lính hải quân có mặt ở đây đều im lặng hết, không có người nào nói chuyện…
Bạn cần đăng nhập để bình luận